07 tháng 2, 2012

Suy nghĩ một tí nhỉ !

Vụ Tiên lãng -Hải phòng
anh Vươn đã thể hiện nỗi tuyệt vọng đến không cùng , thể hiện cho bao nhiêu con người cùng cảnh ngộ .
Tôi là một kẻ trong số đó .
Hồi năm ngoái , tôi bán nhà .
Chẳng sung sướng gì , một con mẹ sề tuổi đã ngoài bốn mươi , gánh cả gia đình trên vai , chỉ khát khao con được đi học , được chữa bệnh mà không phải phiền phức tới mọi người ,kể cả là làm phiền nhà nước.
Và khao khát được làm người dân sống tuân thủ luật pháp cho tử tế .
Tôi mua đất của một sư ông , qủa là thiện lành , thầy tu , đất lại có giấy tờ , hỏi han ,người có trách nhiệm bảo là hoàn toàn hợp lệ .
Trên đất ấy có cái chòi nho nhỏ , cũng tạm sống qua ngày ,vì nó có điện ,có giếng hợp pháp hẳn hoi , mừng hết lớn .
Ông sư ra xã xin giấy độc thân , cứ đùa thầy , sư cũng cần phải xác nhận là không vợ con ,cho dù chứng minh của thầy ghi rõ thầy là tu sĩ .
Cùng nhau ra công chứng lăn tay đàng hoàng , dấu đỏ như son , tiền tươi roi rói nộp vào ngân khố Hóc môn , nở mũi vì cũng đã đóng góp chút xíu xiu cho quê hương dù không có lớn .Vui vẻ khi hợp đồng ghi rõ
được toàn quyền sở hhữ đất và những gì có trên đất ấy !
Còn mỗi một việc là đi đăng bộ cho thành ra tên của mình , việc ấy nơi đăng là phòng tài nguyên môi trường , nhưng theo quy tắc là phải nộp ở xã ,để xã nó đưa lên huyện .
Hờ hờ hờ , xã nó có quy tắc của riêng xã nhé , bảo là công chứng thì kệ mày , nộp thuế cũng kệ mày , tao là quan ở đây mày muốn đăng ra tên thì san phẳng cái nhà chòi đi đã , dù chòi ấy ông sư cất ,và tao cho phép cất tạm hẳn hoi , ông sư cất xong còn cho người quen ở nhờ cả nửa năm trời , và công chứng viên bảo là đất nông nghiệp còn lại thôi ,diện tích có hơn trăm mét vuông , rất chi là hợp lệ, không cần lăn tăn lo lắng .
Vậy mà phó chủ tịch xã nó chưng ra văn bản .... dưới luật hẳn hoi , văn bản ấy do một quan huyện ngành môi trường ký từ cái thời tít mù xa năm ....2008. lý do trong văn bản là tạm ngưng giải quyết việc đất đai , vì tình hình diễn biến phức tạp ! trong khi đến khi mình làm hồ sơ thì năm 2011 khi đó xã đã hết quyền ký hồ sơ mua bán đất , chỉ còn quyền nhật hồ sơ đăng ký để chuyển huyện mà thôi .điều tra thì phó chủ tịch này chả có học hành về đất đai , mà bò lên từ chức công an viên của ...xã!
Tức lắm nhá , thế là đất mua hợp lệ hợp pháp giờ thành ra đất giấy tờ tơ lơ mơ , vậy mà làm đường thì xin xỏ ,lấy béng của mình gần năm mươi mét vuông chả bồi thường xu teng nào hết .Trong khi mình mua thì giả tiền chủ đất từng phân , đóng thuế cho nhà nước thì đúng ba rem tới từng cangtimet!
Mình tuyệt vọng chả kém ông Vươn , nhưng trước sự khó khăn của gia đình , mình cũng không còn đủ sức than van ,thôi thì tìm cách bán quách một ô be bé giấy tay nuôi con đã !
Xét ra lão phó chủ tịch  xã bãi rác nó hại mình to ,vì đất có giấy tờ thành đất giấy tay mình thiệt một mớ !
Lão hại cả nhà nước chớ bộ ! Nếu mình bán đất có giấy mình lại đóng thuế cho nhà nước nữa này , nhà nước thiệt , phó chủ tịch xã đâu có thiệt !
chưa kể nếu mình đi làm giấy thì cán bộ ban bệ lại có thêm việc làm ,thu thêm tiền phí nọ phí kia cho công quỹ !
Mình vẫn con giữ cái giấy trả lời hâm tỷ độ , và cái văn bản mốc thếch kia , giữ làm kỷ niệm chơi thôi , để ngẫm làm dân khổ trăm bề , chỉ đổi được cái là thanh thản với không bị người đời chửi rủa !
Nghĩ cho cùng không bị chửi rủa là sướng rồi ,chứ bị chửi rủa ,có khi lơ tơ mơ còn phải hầu tòa đi tù nữa kìa , đầy gương tày liếp rồi , thì chức nọ chức kia cũng là đại họa!
Nhớ lại chuyện mà cười thầm chơi , mụ đàn bà nghèo khổ như mình rất là xứng với cái từ vô sản .
Vô sản nghĩa là chả có tài sản gì ,khác với vơ sản à nha , là vơ vét tài sản người ta gôm lại cho vào túi mình , thúi như mắm!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét