08 tháng 12, 2011

Chẳng cần phải có tiêu đề !

Đã ngủ được một giấc .Ăn uống với bà chị và mấy đứa cháu nhà hàng xóm ,xóm có vài nóc nhà ,nhà chị ,nhà mình giờ cũng coi như là ruột thịt .
Tất cả các cháu đều xót ,cô khổ mà chi , thế giới giang hồ ,con thấy rất nhiều chuyện còn kinh hãi vô cùng .Muỗi !
mình nhìn nó ,cái thằng tưởng xù xì như thế nhưng nó rất thương người .mình quý nó dĩ nhiên vì như thế .
xóm đã im ắng trở lại ,em bé và mẹ nó cùng người nhà đã đi vụ khám bịnh ,giám định giám y gì đó rồi . chị mẹ có gọi về ,hình như vẫn còn giằng co đôi chối giữa hai bên .Khổ quá đi ,lo cho đứa trẻ con ,bù đắp cho nó ,mở lòng với cái thằng kia .chứ cứ lắm thầy nhiều ma ,mệt chết đi được .
Mình xin phép hết trách nhiệm .Một cọng phân trong lòng đất nuôi một cái mầm tin yêu nho nhỏ cho bản thân mình ,cho nhúm người be bé quanh cái xóm bù tọt kêu thế cũng tạm đủ rồi .Mình rất sợ ,rất ngu trong những sự khác .
hôm qua MH đt ,lại sẽ đi tìm mái ấm đón cụ già về .Vụ này để mình đi gặp bố linh hướng ,và cha sở xem sao .Nhưng lại nghe tin bà Cố nhập viện rồi , chẳng làm gì giúp cha trong việc này được .
chiều nay lễ Mẹ vô nhiễm nguyên tội , phải tranh thủ đi .đêm nay sẽ về sắp sếp hoa mai cho chương trình tết mà cha dặn.
Tiệc trưa nay ,cả mấy chị em cô cháu lục lại toàn chuyển xưa ,chuyện của một thời từng đánh nhau tơi bởi khói lửa.
Lập hội đánh nhau đi ,mình khoái quá chọc thế ,thằng Mi sa nó ôm bình rượu chạy mất dép luôn .mẹ nó cười như nắc nẻ ,chị ấy như trẻ ra cả mười tuổi !
Hóa ra ,tuổi thơ là một chút của cải quý vô cùng ,nó chẳng mài thành của nuôi thân ,nhưng nó khiến người ta sảng khoái ,vui vẻ chút ít .
Không có mùa đông nơi thành phố đầy nắng này ,nhưng đã nghe nhạc giáng sinh .Lại thấy lòng dâng lên một cảm giác rất lạ .
Bao nhiêu con người ,là bấy nhiêu ngã rẻ ,cái bản đồ đời sống nó chi chít và rộng rãi biết bao .Không đi cho cùng hết được .
Trời hình như đang chuyển mưa .Mưa đi cho mát mẻ , xoa dịu mọi sự đau đớn của con người . bể khổ trần ai ,mỗi người sẽ phải gánh lấy chính số phận của mình ,dù phẳng lặng hay nghiệt ngã.
Ôi Lạy chúa ,cảm ơn Ngài đã để cho con sống tươi vui vui vẻ tới giờ này ,đó đã là một ân phúc .
Mai chết thì sao nhỉ ,thì chết chứ sao ,còn hơn sống dặt dà dặt dẹo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét