08 tháng 12, 2011

Không đề

Vâng ,lẽ ra đêm nay tôi có thể ngủ yên ,vậy mà không ,tôi đã thức trắng.
Sự việc cháu bé thế là tạm ổn , cái cần làm cũng đã làm rồi,sao trái tim tôi lại thêm đau buốt .
tôi vẫn biết cuộc sống là những sáng tối đan xen. Nhưng tôi khát khao và không thể mất lòng tin rằng khoảng sáng của tình người ,lẽ phải sẽ nhiều hơn bóng tối của tội ác ,sự vô cảm .
Tôi tự sờ trán và khẳng định là mình không bị bệnh điên ,dù rằng tôi sẽ bị kết án là tâm thần hạng nặng
Không sao hết !
bởi vì ,dù chỉ rót tặng người khổ đau một ly nước ,ấy là tôi vinh hạnh đang kề cận chăm sóc Chúa Ki tô, vinh hạnh ấy rất đáng phải trả giá !
Cảm ơn tất cả những ai không ngại tôi điên khùng , đã sát cánh cùng tôi âm thầm chép những : chuyện đời tiếp tục kể !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét