11 tháng 4, 2011

Một ngày không phí hoài

Hồi sáng sớm ,đi chơi với em ,tôi hỏi thẳng em rằng ,đi chơi với tôi em có sợ không ,bởi vì nếu biết em chơi với tôi ,rất nhiều người làm cán bộ đồng nghiệp của em  ,sẽ không vui ,nói thẳng ra là khó chịu .Biết đâu họ làm sự phiền cho em ,mà tôi thì không muốn em phải khổ phải phiền ,chỉ mong em làm tốt những việc vì dân ,giúp người dân thông qua công việc em làm ,một công việc hẳn chính quyền cũng tin ,mới giao em đảm trách .
Đi nhé em ,hãy vi hành ,quan sát bằng mắt ,bằng trái tim ,và cảm nhận sự xót xa,đớn đau ,nông dân mình khổ thế đấy ,thiệt thòi thế đấy ,và vì sao ,câu hỏi được phơi bày quá là rõ !
Em cũng thấy dân mình trung thực thiệt thà xiết bao ,nghe không em ,người dân bảo là :cô muốn làm nhà chòi nho nhỏ ư ,phải tìm ai tìm ai ,tiền bạc phải chung cho người ta ,thấp nhất cũng là vài mươi triệu  ....
Thấy không em ,những nhà lá liêu xiêu trong gió và trong nắng ,dân mình có đáng phải khổ thế không? em cũng tiếp xúc với một người dân ,thấy rõ sự khinh thường khi họ nói về loại nguuời Tờ Mờ Cờ Sờ đó ,và lo lắng ra sao nếu tôi lên tiếng vì người dân,họ đã lường cả cho tôi những nguy hiểm .....
Nhưng không phải đời sống chỉ có những đen tối thấp hèn ,trong dân dã nhân dân ,tôi còn gặt hái bao nhiêu là đẹp đẽ...
Này nhé ,chia tay em tôi dự một gặp gỡ khác ,cũng ngay tại xứ bãi rác này ,các em tình nguyện mà tôi dấu yêu ,có cả người chị suốt năm năm nay mới gặp lại ,có thêm cả một em gái nhỏ mới tinh,em ơi hãy đi cùng chúng tôi theo lẽ tự nhiên ,cái gì tự nhiên thì mới vui em ạ.
Có cả bà con xóm nhỏ nữa ,tới chia vui với chú Võ Văn Mai (sư phụ bong bóng lên trời ),dù chú yếu lắm rồi ,nhưng hôm nay chú rạng rỡ vui ,có phải vì cảm động tấm lòng của giới trẻ công giáo suốt mấy năm ròng rã vừa qua ,hay nhu cầu yêu thương thôi thúc chú trở thành một ki tô hữu .
Sau những linh thiêng và trang trọng ,trở lại cung bậc đời thường ,tôi nghẹn ngào cười nói vui với chú rằng :bây giờ kiếm vợ cho chú nha ,vậy là thỏa mãn !
chú cũng cười ,ra dấu không cần ,chú đưa hai tay run run hướng về ảnh Chúa xót thương ,viết và ra hiệu chú đã hài lòng ,chú sẽ yêu Chúa ,và không cần có vợ nữa ...
Các em bón cháo cho chú ,chú xin hai em nam hãy ở lại với chú một đêm này ,nhưng chú ơi các em phải về ,về và rồi sẽ lại đến .
Chúng ta còn ghé nhà anh chị Mỹ ,cảm ơn họ đã cùng chúng ta lo cho chú chuyện ăn uống thời gian qua ,anh chị cũng bận đăng đê ,nhưng vẫn ghé vai cùng gánh vác ....
Lại có MH giờ làm một chương trình nhân ái nào đó trên truyền hình liên lạc,thì đó em ,những gì chị lụm lặt ở đời ,chí để ở blog này ,em cứ ghé vô ,lấy được gì có ích cho đời ,thì em cứ lấy nha ,giữ cho riêng chị mà chi ,khi viết blog ,ấy là chị đã đồng ý chia đi những gì chị cóp nhặt.
Ngắm nghía ảnh Thu Hồng  ,thấy quý ,thấy thương,để hiểu dân ,em đã hóa thân người quét rác lúc đêm về ,em có lòng yêu nghề ,và cả sự tận tụy...
Một ngày đầy áp hơi thở cuộc sống ,một ngày vui ,và như vậy là không hoang phí thời gian ,của kho quý giá ,vô hính .Đúng ,phảidùng của kho quý giá này vào những sự sinh ích thôi ,phải như thế !

Image Hosted by Fiboshare.com/upanh upload images

Nghị ,chàng thanh niên tình nguyện đang hớt tóc cho chú Út An
Image Hosted by Fiboshare.com/upanh upload images

Dựa vào vai ,một thanh niên ,Út an mê say lắng nghe Lời Thiên Chúa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét