Tôi ghi chép lại đây tất cả những gì tôi quan sát ,và chạm vào thực tế trong công việc tự nguyện gian khổ này ,chỉ với một nguyện vọng thiết tha :Các bậc làm cha mẹ ,hãy cố gắng vượt qua mọi đó nghèo khó khăn cho con tới lớp ,trong mọi sự thiếu thốn ,khổ nhất sẽ là thiếu thốn cái chữ ,cái tri thức để sinh tồn ,vì dốt chúng ta vô tình đẩy con cái vào tình trạng tứ cố vô thân ,không minh chứng được mình là ai ,mình từ đâu đến ,và chịu vô vàn thiệt thòi mất mát .
1:Đời mẹ đói nghèo ,con thống khổ :
Trở lại nhà bà Huỳnh Thị Viết .Hiện có hộ khẩu ở ấp hai ,Đông thạnh - Hóc môn ,bản thân bà cùng đứa cháu cút côi Ngọc Tú thì ở ấp một .
Bà Viết cho hay :
"Tôi một chữ cũng không hay ,đẻ bảy người con ,sống lay lắt qua ngày ,bảy người con đều mù chữ ,nghề nghiệp không có ,chỉ làm hồ ,làm thuê làm mướn , đẻ các con ,không một lần tới bệnh viện ,toàn mụ vườn ".Toàn bộ gia đình không có một ai làm giấy khai sinh ,hay giấy tờ gì .Họ trôi gạt suốt từ An bình -Phú giáo Sông Bé (Bình dương ),bây giờ tách tình thì là Bình Phước ,sau đó là Thới Tam Thôn ,và sau này nữa thì là Đông thạnh."
Họ chỉ có thân phận và có tên ,khi mà cách đây hai năm ,chị con dâu tên Đặng Thị Phương ,là người lấy anh con trai tên Tý quyết định làm một việc khó khăn ,xin bảo lãnh nhập hộ khẩu cho gia đình theo hộ của chị ở ấp hai Đông thạnh .
Theo lời bà viết và một người con gái cho biết : Khi nhập hộ khẩu họ đã không thể có nổi một tờ giấy nào ,nhưng công an xã Đông thạnh ,và công an huyện Hóc môn đã giúp đỡ ,khai thông khó khăn cho gia đình bằng cách cho tất cả các con lấy theo họ mẹ là họ Huỳnh ,vì bố họ chết từ lâu ,cũng chẳng giấy tờ ,tên tuổi ,hay chứng tử khai sinh gì hết .
Để giúp cho họ ổn định cuộc sống công an Hóc môn cũng tiến hành thủ tục làm chứng minh nhân dân,trừ cháu Tú không thể làm được giấy tờ ,lại cũng do sự thiếu hiểu biết từ người mẹ.Và thật đau buồn có giấy tờ tên tuổi chưa đầy một năm ,chị Lên con gái bà Viết bị đâm chết !
2-Mẹ khổ đã đành ,con cũng không hơn và khổ luôn sang đời cháu .
Thế hệ thứ hai trong gia đình bà Viết ,bi kịch của cái dốt đổ lên đời chị Huỳnh Thị Lên :Cái sự thiếu học hành được phơi bày bằng hai cuộc hôn nhân ,không đăng ký ,không một chút kiến thức về luật hôn nhân gia đình ,hậu quả thiệt thòi luôn là trẻ em và phụ nữ .
Cuộc hôn nhân thứ nhất ,khiến bé Tú thành kẻ không cha ,lúc này chị đang tạm trú ở xã Thới Tam Thôn ,dù chưa có giấy tờ tùy thân ,nhưng theo lời khai của chị Thới tam thôn vẫn giúp đỡ khai sinh cho cháu dù trễ tới ba năm :cháu sanh1998 nhưng tới 2001 mới làm khai sanh ,và trong giấy khai sanh ,chị Lên khai mình là :Nguyễn thị Lên (bà Viết lý giải là :chị Lên chắc nhận theo họ cha mình ,vì bà thường bảo với các con :bố chúng là họ Nguyễn )
Đây cũng chính là lý do mà đợt khai hộ khẩu năm 2009 cháu Tú không thể nhập khẩu vì mẹ cháu lúc này chính thức nhận tên là :Huỳnh thị Lên ,trong hộ khẩu và CMND .Đây lại tiếp tục một bi kịch mới cho thế hệ thứ ba là cháu Tú .
Bởi vì ngay sau đó mẹ cháu bị giết chết ,cháu nương tựa vào bà ngoại già nua ,họ không biết cách nào mà minh chứng cái vần đề Huỳnh thị Lên và Nguyễn Thị Lên chính là một và là mẹ cháu .
Ôm tất cả nỗi rắc rối và giấy tờ ,tôi lên đường đi tìm cội nguồn cho đứa trẻ thơ bất hạnh.
Tại xã Đông thạnh ,tôi gặp em Bích phụ trách vấn đề bà mẹ trẻ em ,rất nhiệt tình ,em xuống ngay địa bàn ,xác minh ,và cũng chỉ biết chia sẻ khó khăn với tôi bằng cách hướng dẫn một số vần đề để tôi cố gắng đi tìm hướng nào đó chứng minh nhân thân cháu bé .
Tôi quay lại xã Thới Tam thôn ,và họ nhận giấy khai sinh phô tô ,hứa sẽ trích lục lại hồ sơ chị Lên khai hồi làm khai sinh cháu năm 2001.
Tôi ghé công an huyện gặp đại úy Nguyễn Văn Năm ,phụ trách địa bàn Đông thạnh ,ngay lập tức anh nhận ra những sai sót của gia đình bà Viết :Việc đầu tiên anh hướng dẫn là phải làm thủ tục khai tử ,ghi nhận cái sự đã chết của chị Lên trong hộ khẩu ,vì chị chết cũng đã tám tháng nay ,mà gia đình vẫn không biết đường mà đi khai cho đúng luật ,hóa ra họ hi vọng ,cứ để tên trong hộ khẩu ,để tòa xử cho công bằng ,kẻo gạch tên đi ,mai kia tòa xử không có tên trong hộ khẩu thì không hợp pháp !Cái sự không biết chữ và không biết pháp luật nó khổ đến thế này đây.Vậy là việc đầu tiên sẽ là đi khai và gạch tên chị Lên trong hộ khẩu.
Về việc nhập nhẩu cho cháu Ngọc Tú ,đại úy Năm cũng cho biết rằng ,sẽ là không thể thực hiện nếu như không có sự điều chỉnh từ khâu giấy khai sinh ,vì trên pháp luật :thì Huỳnh thị Lên và Nguyễn thị Lên là hai người hoàn toàn khác .Việc này sẽ phải quay lại cấp xã phường .Trước mắt tôi sẽ giúp họ trong việc khai tử gạch tên chị Lên trong hộ khẩu ,và chờ đợi trích lục giấy từ xã Thới Tam Thôn .Tôi biết mọi việc sẽ là rất khó khăn .Nhưng vượt mọi khó khăn cho một trẻ thơ có cơ hội làm người ,không rơi vào vũng lầy do thất học ,mồ côi ,thì là việc nên làm và tôi rất mong có được sự giúp đỡ từ các cấp chính quyền .Ở đây trực tiếp là xã Thới tam thôn và xã Đông thạnh .
tôi nhớ mãi lời Bác Hồ căn dặn :
Trẻ em như búp trên cành
Biết ăn ngủ ,biết học hành là ngoan!
Và người lớn chúng ta cần phải xắn tay áo lên ,cùng nhau làm những việc phải làm ,để trẻ thơ như bé Tú có được niềm vui như Bác Hồ từng mong ước !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét