06 tháng 4, 2011

Ngơ ngác mầm xanh sau bão tố .

Trời tối mịt ,một người dân đưa tôi đi ,tới đầu hẻm anh ta chỉ cây bàng và bảo :đây là nơi con nhỏ bị giết chết ....
Qua năm bảy cái cua ,anh ta chỉ một ngôi nhà bé tí chơ vơ giữa một chòm mả : đây là nhà bà cụ lúc đưa xác cô ấy về ...và đi hoài tới một cái ngách khoảng 1m ngang ,tới một căn phòng cuối cùng chừng mười mét vuông ,anh ta nói : nhà bà cụ đấy .
Có một cơn gió lạnh chạy dọc sống lưng tôi,người đàn bà trên bàn thờ quả thật quá trẻ và rất đẹp ...
Bà cụ lụm cụm gọi cháu ,con bé chừng 13 ,màu mắt nâu u sầu tối lại sau mái tóc xoăn dợn sóng tự nhiên .Tôi thở dài trong sâu thẳm trái tim ,hơi thấy sợ và buồn khi phải kết luận rằng :Con bé rồi cũng sẽ rất đẹp ,đẹp quá ,nhỡ ra là cái họa....
Đã tám tháng rồi kể từ cái ngày nó phải chứng kiến cảnh kinh hoàng ,mẹ nó chết ngay đầu ngõ hẻm ,bị người ta lấy gạch đập bể đầu ,lấy dao phay chém be bét trên thân thể ,con bé bỗng đổi tính ,câm lặng ngác ngơ ,sức học kém hẳn đi ,và chẳng còn thấy tiếng nó cười giòn như trước ...Bà ngoại nó khóc rấm rứt và đưa cho tôi xem xấp giấy khen của con bé trước đây ,nó là học sinh giỏi ,lại còn đoạt danh hiệu vở sạch chữ đẹp cấp huyện ....
Con bé thắp nén nhang ở bàn thờ mẹ nó ,đầu cúi thấp bộc lộ nét cam chịu tới xót xa.Bà ngoại nó bảo ,mới hồi tối này nó khóc vì nhớ mẹ.....Tôi trò chuyện với nó một lúc và bảo nó ra trước hẻm chơi với trẻ con xóm .Tôi không muốn con bé nghe lại những chuyện đau lòng .Con bé đi rồi ,tôi lắng nghe lời tâm sự của người mẹ già qua nước mắt ....
Người mẹ già cho tôi biết ,bà có bảy người con ,chồng chết sớm ,bà loay hoay nuôi con ,sự học là một sự xa xỉ hoang đường bà chẳng dám mơ tới .
Người con gái út tên là Liên rất đẹp ,học có tới lớp 2,lớn 17 tuổi liên lấy chồng là một người thợ hồ ,một năm sau là sinh ra bé Tú .
Bà cụ cho biết bà cũng như đám con chẳng biết gì về cái gọi là luật hôn nhân gia đình ,khi biết người thợ hồ này có vợ và hai con ,hai đứa cứ nhì nhằng ,bà gọi con gái về ,để người thợ hồ lo cho vợ con của họ .Cô con gái sống cô đơn vò võ cho tới ngày bé Tú học lớp 6(hồi tháng tư năm ngoái ) ,thì mới đi lấy chồng ,lần này thì là một thanh niên chưa có gia đình ,bên trai cũng cam kết thế ,và cưới hỏi đàng hoàng (tuy nhiên cũng không làm hôn thú chi cả).
Đám cưới mới có hơn hai tháng ,bà thấy anh con rể ngáp ngắn ngáp dài ,bà lo thon thót trong lòng ,không lẽ con bà bạc phước lấy phải quân nghiện ngập ....
Sự nghi ngờ của bà hóa ra mà là sự thật ,một ngày bà nghe đứa cháu thì thầm :bà ơi ,lúc bà vắng nhà ,nghe nói có công an ở đâu xa lắm tới đây kiếm dượng...
Hóa ra thằng rể nghiện thật,chẳng những nghiện nó còn gây án ở mãi đâu đâu ,có công an tìm ,nó ép con bà cùng nó đi thuê nhà lẩn trốn .....
Trốn đâu cho thoát ,và những ngày thuê nhà tránh án ,anh ta bộc lộ nguyên hình ,ngiện ngập và côn đồ ,có đêm anh ta dí dao vô cổ con gái bà uy hiếp .
Con gái bà sợ quá trốn về ,mới được có hai ngày ,vừa kịp về mua cho bé Tú bộ đồ ,anh ta lận dao thuê xe ôm tới tìm ,cưỡng bức cô gái theo mình ,bị con gái bà khước từ anh ta lấy gạch đập đầu và chém chết con gái bà ngay trước ngõ.....
Bây giờ trong ô nhà nhỏ 10m vuông ,còn có hai bà cháu nương tựa vào nhau ,bà cụ chỉ muốn cháu bà nguôi ngoai nỗi đau ,có học có hành ,không lặp lại cái cảnh đời tối tăm như mẹ nó.
Tôi kiểm tra lại giấy tờ ,hướng dẫn người em cô gái những việc cần phải làm :mang giấy tờ lên xã làm thủ tục nhập khẩu cho con bé,lúc sinh nở mẹ dốt chữ nhờ người khác làm khai sinh cho con ,cái họ ghi cũng sai .13 năm hộ khẩu cũng không nhập .Nhưng việc như thế cần phải làm ngay ,để con bé lớn lên có thân phận ,gốc tích đàng hoàng .Chuyện học hành ,sẽ phải xắn tay áo lên giúp nó thôi ,nó vốn là đứa học giỏi mà ,không ai nắm tay nó lúc này ,nó sẽ đuối luôn ,và ai biết đời nó sẽ ra sao nếu như không có học.
Tôi hứa với cháu là sẽ lo cho nó chuyện học hành hai năm tới ,trò chuyện cho nó dần quen ,tôi không hứa sự dài lâu ,nhưng tôi sẽ làm trong khả năng mình để đổi thay tích cực một số phận .
Tú à ,nghe cô dặn ,đừng mãi ôm nỗi sầu khổ trong lòng ,theo thời gian nỗi đau sẽ vơi ,cháu phải cố gắng sống cho mình ,cho bà ngoại già nua khốn khổ .Không có học thì sẽ chẳng làm được gì ,đời sẽ lại tối tăm .Phải học để hiểu biết ,để nhìn cuộc sống tươi sáng cháu à,nào nắm tay cô ,ít ra ,nếu còn ở Đông thạnh này ,cô sẽ còn quan tâm đến cháu .
Phụ một chút tiền cho con bé ăn sáng ,tôi dặn dò bà ngoại nó rằng :thi thoảng tôi sẽ quay lại xem tình hình nó học hành .Toàn bộ sách vở ,quần áo ,và tiền học hành của năm tới tôi sẽ lo cho nó .
Khi tôi rời con ngách nhỏ ,nó lý nhí chào tôi .Tú à ,cứ từ từ ,cô sẽ khiến con tin rằng đời còn đẹp lắm ,cô sẽ cố gắng xóa dần những hình ảnh khốc liệt ám ảnh con .Cái mầm xanh cần được lớn lên trong ánh sáng ,trong bầu khí trong lành và tươi mới !
Ây da ,vậy là sẽ phải cố ,cố gắng lao động tích cực hơn ,mới có thể có tiền mà lo thêm cho con bé Tú này ,không biết thì thôi ,biết rồi không thể làm ngơ được !


Image Hosted by Fiboshare.com/upanh upload images
Trước khi mất mẹ hồi năm ngoái ,Tú học rất giỏi giang

Image Hosted by Fiboshare.com/upanh upload images

Tú thẫn thờ thắp nhang cho mẹ
Image Hosted by Fiboshare.com/upanh upload images


Image Hosted by Fiboshare.com/upanh upload images
Bà ngoại đã cạn nước mắt khóc con ,giờ âm thầm nuôi cháu

Image Hosted by Fiboshare.com/upanh upload images

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét