27 tháng 7, 2010

Tôi bị con nít nó dắt mũi !


Con bé này nó tên là Tâm ,năm nay vào lớp sáu .Theo nhận xét của mùa thu tôi ,thì nó có vẻ già trước tuổi thì phải .
Ờ mà cái con bé già chát này ,nó đã đưa tôi vô thế gỡ không ra ,và tình hình từ bây giờ trở đi có lẽ sẽ rất là tình hình đấy !
Câu chiện thế này :
Năm năm trước ,bác nó là một anh "bóng " hát đám ma ,anh này thành con nợ của tui ,khi mượn vốn bắt tay vào buôn ... Chả chiên kèm ...quần áo cũ .
Buôn cụt vốn ,anh ta lặn luôn .Mặc cho tui hậm hực ôm cuốn hộ khẩu cầm làm tin ,nói thiệt ,tôi cũng không biết anh ta ở đâu cả!
rồi anh ta xuất hiện ,vò đầu bứt tóc với lý do vì thế hệ mai sau: sổ ấy là của chung gia đình ,mà cháu anh ta giờ vô lớp một .Thôi thì trách anh ta thì cứ trách ,nhưng mở lòng vì một trẻ con ,cho xin hộ khẩu về ,làm khai sinh và xin học cho con bé ,hỏi địa chỉ anh ta chỉ đường vô nghĩa trang ...cách nhà tui hai cây số đường cong queo ngoắt nghéo .
Hiii hihi ,vừa mất nợ cũ ,tui đành chất thêm nợ mới ,vì khi đến đó ,tình cảnh còn thảm hơn anh ta miu tả rất nhiều!ngày đó tôi lại tốn thêm một khoản!
Và tôi quen con bé ,khi nó lũn chũn tý hin năm ấy nó sửa soạn vô lớp 1 , và nghĩa trang đó là nơi trung thu  và tết nào ,tôi và bạn bè cũng tới !...
Nhà nó túng thiếu ,và bán nốt cái chòi nghĩa trang ,lỗi này do cha mẹ nó .Thế là nó đến một nơi khác cùng gia đình ..ở trọ .
Chả biết ở nơi ở mới ,một hôm nào đó ,nó cùng bọn nhóc xem thấy gia đình tôi trên ty vi ,và nó hãnh diện khoe với bọn oắt con ,nó là bạn tui .Dĩ nhiên bọn kia không tin ,và phản ứng dữ dội !
Nó tức khí ,xin mẹ đi kiếm tôi ,mẹ nó ngậm ngùi :năm xưa bác làm phiền cô ,năm nay mà tìm tới lỡ cô biết chuyện nhà ,và cô tưởng mình tới làm phiền cô ,lỡ cô mắng .!
Và nó tự đi kiếm ,nó tới nhà tôi ,chỉ một yêu cầu :hôm 15/8 cô tới xóm mới của con ,con không có tiền làm sinh nhật ,chỉ cần cô tới  ,để bọn nhóc kia tin ,và con thì được  thì hãnh diện ...
Tôi hỏi nó về chuyện học ,nó lặng thinh ,vì hứa với mẹ không cho tôi biết !
Cái con nhóc bản lĩnh ,sao qua được mắt tôi ,tôi trinh sát tình hình ,và mẹ nó đã khai hết !Lúc đó nó mới bảo :vậy má Hương khuyên ba mẹ con đừng đề đóm nữa ,kiếm việc làm,và cho con theo học tiếp nha má Hương .Tôi im lặng một ngày và đưa ra giải pháp :
-Chuyện cha mẹ sai lỗi mất của nhà ,phận làm con không phán xét !
-Con sẽ học tiếp ít nhất là hết lớp 9 -sách vở cô sẽ lo .Vì giờ vào lớp 6 rồi ,chỉ cần cố ba năm sau đó học nghề thì cơ hội sẽ mở ra,cuộc sống sẽ bớt bế tắc do cái nghèo ,cái sai của đời cha mẹ.
-Chuyện cô Hương sẽ tới vào ngày sinh nhật không quan trọng ,vì cô đã là bạn bè của con sáu năm qua .Nhưng để khẳng định sự trung thực của con với bọn  nhóc hin xóm mới của con ,cô sẽ tới vào hôm nào đó (dĩ nhiên là sẽ có quà cho bọn nó ,cô mùa thu mà ,chơi với trẻ con là cứ phải có quà bánh !)
He he he ,hí hí hí ,cười sướng và nhảy tót lên xe theo cô đi nhà sách sắm đồ ,sách vở ,bút ,com pa ,Tâm nè ,cô mùa thu mày đang méo mặt vì chi tiêu lại thâm một khoản .Cô đang nợ tiền điện ,tiền iternét chưa đóng đó con .Mà thui có thanh minh với bây ,thì cũng đâu có giải quyết gì chứ nhỉ !
Chúa ơi con cũng chả biết ra làm sao nữa ,cứ tình hình này con sắp thành kẻ dở hơi ,và điên nặng tới nơi rồi!Mà thôi ,dở hơi cũng do số bởi Trời  ,có người tỉnh ,thì phải có người hâm tỷ độ như tôi ,chả suy nghĩ chi cho mệt não !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét