15 tháng 5, 2010

Vâng tôi sẽ nhớ buổi trò chuyện đó .
Anh đã cắt nghĩa rất đúng ,nhưng tôi thì không phục.
Chẳng lẽ nó là như thế thì để thế ư ,không thay đổi được gì ,thì không lẽ rơi vào trạng thái tĩnh ...
tôi thì nhìn nhận khác .
Tôi nhìn nhận như là sự đời vốn có cái áo làm đẹp thể xác con người ta, con người ta như thế nào ,nó phải là lúc trần trụi nhất không còn vướng bận bất cứ chút nhỏ ngoại vi nào .Và như thế có nghĩa là con người ta đối diện với chính mình ,là sự chính xác mức cao nhất .
Cuộc sống đa dạng ,chính vì đa dạng mà nó đẹp ,với tôi thiên hạ đừng mơ là có thể hóa vĩ nhân ,bởi vì tôi luôn xác tin rằng ,con người cũng là một giống kém cỏi ,mong manh ,hết sức bất toàn ,hết sức khiếm khuyết !chính vì vậy con người luôn mơ ước ,và phấn đấu hoàn thiện ,nếu ngừng ước mơ ,ngừng phấn đấu ,thì chả còn ý nghĩa gì ,nó chỉ còn là sự tồn tại .Là chết ở ngay nơi cõi sống .
Người ta giới thiệu :anh là nhà thơ ,anh cúi xuống khiêm nhường ,không dám nhận ... rất đáng quý thái độ tự hạ đó của anh,thơ cũng là một dạng diễn từ ,mà phút tâm hồn thăng hoa ta viết ra có vần có điệu >Nguyễn Du tài là thế mà ông bảo :chuyện Kiều như là sự mua vui vài trống canh trong đêm vậy .thế đấy ,cái hay ho ,cái kiều diễm vốn dĩ nó không qua xa vời ,chỉ cần quan sát ,sẽ nhận ra ngay đúng không .
cảm ơn anh ,anh L qua bạn bè ,một ngày anh đã tới nhà ,đã trò chuyện với tôi ,rất thú vị .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét