15 tháng 5, 2010

Mình ơi !
Mình phải cố lên ,ta yêu mình biết là bao nhiêu.
Ta biết mình ốm ,mình đớn đau,mình mất mát .
Mình phải phục sinh ,từ từ từng tý một ,yêu biển khơi theo cách của mình ,thế gian là gì mà có quyền lấy đi lòng khát khao yêu biển của mình ,ta không đồng ý !
Nắng quá phải không ?Mình nhìn ra nắng và bỗng chùn chân đừng ,đừng chùn chân mình à .bốn giờ chiều ngớt nắng chúng ta đi,cố một tý mà ,về thành phố lấy sách cho bọn trẻ.Ba bộ sách là quý lắm mình à,về chúng ta sẽ đi luôn ,đi vào xóm trọ.Mình đã hứa là tha thứ ,bây giờ ta còn muốn mình quên .Quên để sống thảnh thơi ,xét cho cùng ta biết mà ,họ chẳng có xứng cho mình phải như thế .Ta muốn mình câm lặng ,ta không muốn mình phán xét ai ,vì có Ông Trời ,mình đã thấy rồi mà ,việc phán xét để cho Ngài mình ạ.
Cái người thế gian thực ra là rất đáng thê thảm ,đáng xót thương,ta cũng xác nhận là bọn người lớn thì đáng sợ nữa kìa ,vì họ có thêm bệnh ác !Thế cho nên ta nghĩ mình đã chọn đúng :Làm một trẻ thơ ,ta sẽ nấu chè xanh ,ta trang điểm cho mình ,ta đi bộ với mình ,ta yêu mình nhiều lắm .
Ta sẽ gắn bó với mình ,và nên một ,tâm hồn và thể xác Thu Hương .TRên cao xanh Chúa mỉm cười từ nhân ,Ngài sẽ lại thì thầm :Ta yêu  con ,và ta thì trung tín ,ta đọc sách của con rồi ,ta vui vì trong đó con gọi tên và xác nhận ta là Đấng trung tín .Nhân gian với Ngài chỉ không đáng là một cái chớp mắt đâu ,Ngài có vô vàn nhiệm mầu ,và Ngài đã san sẻ nhiêm mầu cho chính mình đó Thu Hương à,nhớ không đêm qua ,chính bác sĩ ,ông ta tài giỏi ,ông ta có cả một bệnh viện riêng ,thế mà khi thấy mẹ con của Thu Hương ,ông ta bảo :chỉ có chị mới làm được điều đó !
Nào ,trang điểm và ra đi ,đứng lên bỏ lại sau lưng sức ỳ ,buông bỏ lại những gì không đáng !nhớ đấy ,buông bỏ ,buông bỏ ,phải như thế !!!!!!!!!!!!!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét