24 tháng 4, 2010

Nhớ mãi!

Nhớ mãi chuyến đi Kiên giang ấy .Bất ngờ vô cùng ,khi Cha Việt dạy là :chẻ nhỏ ra ,từng tý một ,như là việc trồng một khóm gấc ,xây một bể nước mưa ,rồi từ từ là một số phận ăn mày ,rồi tới một trường dạy nghề hiệu quả...
Trong tim nở một đóa hồng hạnh phúc vì con chỉ là mụ đàn bà bãi rác ,con cũng đã ý thức được :Thay đổi thế giới từ những việc nhỏ.Câu này sau thấy người ta chép y chang làm tựa một bài báo đó cha à,thế cũng vui mà ,hóa ra con đã nghĩ tới điều có ích !
Sau này con biết cha là thày dạy của đức tổng Ngô Quang Kiệt -thì con hiểu vì sao đức tổng lại chan hòa ,dần gũi nhân dân đến vậy ,con thấy mọi người giờ than khóc rối tinh ,nhưng con thì không ,vì còn hiểu cái giá trị tinh thần mới là bất biến !
chúa Ki tô đi và đã xin với Chúa Cha ,ban cho chúng con một đấng sẽ ở cùng luôn mãi ,đọc kinh thì phải hiểu lợi Chúa dạy.Sao lại khóc than? Teresa Hài đồng từng bảo :nếu ta khóc lóc thở than ,Ngài vẫn ngự đến ,nhưng ngài sẽ thở dài ,lặng lẽ đi trong buồn bã đó ư? Trong lòng mà có Chúa Ki tô ,thì một đức tổng sẽ để lại tinh thần cho ngàn hình ảnh của đức tổng trên từng Ki tô hữu !
Phải học Đức Mẹ chứ :Mẹ đứng trên Can Vê cằn khô ,Nhìn máu con đổ ra,nhìn con chết trên thập tự .Xin vâng như thế thì đâu có dễ gì ,thế mà vẫn xin vâng .Chỉ có như thế Can vê mới nở hoa trường sinh được chứ .
Trịnh Công Sơn là một đàn ông gày gò ,yếu ớt , và không hề đẹp trai thế mà triệu đàn bà ngưỡng mộ và yêu ông ta -Trong đó có cả con nè,hihihi.Cho dù ổng chết từ hồi nảo hồi nao ,nhưng nhạc Trịnh thì không mất ,chẳng bao giờ mất nào .Thế thì triệu đàn ông anh tài ,hãy đấm ngực chết quách cho rồi ,vì chả xứng lau giày cho ông ấy !
Hihihi ,con chả ho he lời lẽ ,nhưng mà con thấy chán thay cho đời và cho người ,đọc thiên kinh vạn quyển ,mà chỉ có mỗi cái sự giản đơn:Bám víu vào sự hữu hình sẽ không bền ,phải bám víu vào cái tinh thần ,tuy vô hình nhưng sáng láng ,bất diệt và bền vững.Yêu thương là phải tự do như chim trời chứ ,có lý đâu giữ chằng chằng lấy nhau ,cứ phải ngắm nghía chạm vào bằng tay mới thích a? tất nhiên là thích rồi ,nhưng chạm bằng mắt ,bằng cái đầu ,bằng trái tim còn thích gấp vạn lần ấy chứ!Nếu không có được cả hai ,thì nên chọn cách chạm thứ hai là hay hơn chứ !
Hehehe ,đây là cái nhà riêng của con nên con tha hồ mà viết ,con chả ham tranh đấu tranh tụng mệt người ,con đứng ở ngoài mọi sự đời ,trên một cái đống rác mà ngó coi ,và con tự do yêu theo cách của con.Mắt nhắm mắt mở chân thấp chân cao ,ôi thật là khoan khoái .
Tuồng đời diễn ngày này qua ngày khác ,con chỉ là bọt biển tồn tại trong tích tắc không gian ,ấy vậy mà tích tắc ấy con nhìn thấy mọi sự chi tiết rõ ràng ,khoái chết đi được .
Mồ mả tô vôi ,hồn ma bống quế ,thiên thần, và quá trời người thiên hạ ,con tý hon bám chặt vô một cọng lông vũ của Đại bàng cực thánh phiêu bồng ,mặc kệ trần gian ,mặc kệ các đấng bậc thần thánh ,và các linh hồn ,có những khoảng chỉ còn là một mình con ,hưởng trọn một ái tình hoan hỉ say sưa ,hihihi,con lại có gan dùng iternet mà cổ vũ cho tình ái diệu kì ,thì đã làm sao nào ,con tự do và quá đỗi bé mọn mà ,chính vì thế con đáng được hoan hỉ.
Đã bảo ,con có mọi thứ mà thiên hạ lại không tin ,bát vàng ,đũa ngọc ư ,chả nhằm nhò .Nói thật ra ,cái thứ con có rất chi là đặc biệt và thú vị. !Mai con đi bán rau muống ,thiên hạ lại chả cười a,bán rau mà lại có cái quí hơn bát vàng, đũa ngọc .
HeheHe ,tự nhiên con lại cười một cách vui vẻ khoan khoái như thế .
Khoái quá ,khoái quá chừng luôn.Và ngủ rất là ngon , gần như đã khỏi đau đầu  cảm ơn bố kê toa cho con ,bây giờ thi thoảng con mới đau chút chút  bố ạ!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét