06 tháng 7, 2015

NHƯ CON TẰM RÚT RUỘT NHẢ TƠ


NHƯ CON TẰM RÚT RUỘT NHẢ TƠ

Đầu tháng bảy.

Thiện nguyện Tín Thác được ủy thác di nguyện của một nữ giáo viên, sống độc thân chăm sóc mẹ già. Chị có nguyện ước dùng chút lương hưu để lại chăm sóc cho trẻ em vùng sâu vùng xa, góp thêm với di nguyện của người nữ giáo viên là tấm lòng của TNV và ngững người anh em quen, cùng có chung nguyện vọng.

Đại diện thiện nguyện viên Tín Thác chọn địa điểm là trẻ em nghèo ở tỉnh an giang. Liên lạc chúng tôi đã được tòa tổng Giám mục giáo phận Long xuyên, mà trực tiếp là cha tổng đại diện Huỳnh Phước lâm yêu thương giúp đỡ chúng tôi thực hiện nguyện vọng được khởi đi từ di nguyện của cô giáo maria, một thành viên Tín Thác mộ đạo, sùng kính LÒNG THƯƠNG XÓT CHÚA.

Để có được một buổi sáng tràn nắng và rạng rỡ tiếng cười trẻ thơ sáng hôm nay 5-7-2015 ở hội trường tòa tổng Giám mục Vĩnh Long. Mời bạn cùng chúng tôi ha4y nghe đôi câu chuyện của cuộc sống.

Chị trương thị kim tuyến từ một xóm ấp cách xa tòa giáo phận 37 cây số ngơ ngác trước hội trường tòa Giám mục. Nhân viên hướng dẫn chị vào hội trường. Chị ngơ ngác cũng phải, bời cả đời chị chỉ biết với đồng đất quê nghèo dù chị không có cuộc đất chọi chim. Cuộc đời làm thuê công việc lột vỏ tôm. Chị sống trong tình trạng giật đầu cá, vá đầu tôm, mần ngày nào biết ngày đó. Hai đứa con, chị ráng cho học, cũng được đứa lớp 10 và một đứa lớp ba. Chị thầm xin với Chúa mỗi ngày, sao cho có thể nuôi chúng lớn khôn đỡ cực hơn đời cha mẹ.

Vậy mà sáu tháng trước, người chồng chị bỏ đi biệt tích biệt tăm. Để lại cho chị nỗi buồn và nỗi nhục nhã với xóm giềng, rằng chồng chị lười làm, ham ăn ham chơi, cờ bài chi đó nên mới phải gán thân biệt xứ.

Điều tiếng đã khổ, mà khổ nhất là giờ mất một tay lao động tronhg nhà, thiếu trước hụt sau. Đứa lớn học lớp mười gầy như thân cau bị đột sâu ăn, nó tính chuyện nghỉ học, kiếm việc phụ mẹ nuôi em. Chị khóc mà tới cầu cứu cha xứ.

Vừa may có học bổng lòng Chúa xót thương cha sở xét cho chị gửi danh sách về tòa Giám mục.

Vậy là con bé ný không phải bỏ học non, nó toét miệng nhìn chính nó qua lớp kính trong vắt trong thang máy. Nó có thể hi vọng về ước mơ làm cô giáo mầm non. Tại sao không ? Mọi giấc mơ nếu chưa 1 lần thương chạm tới thì mọi sự đều có thể.

Chúng ta tiếp tục nghe tâm sự của cha sở giáo xứ Vĩnh nhuận:

- giáo điểm chúng tôi cách đây bốn mươi cây. Nằm giữa cái cách đồng chơ vơ. Là giáo điều mới nhất của giáo phận Long Xuyên, vì mới thành lập được bảy năm. Nhìn đâu cũng thấy cái khó.

- cái khó thứ nhất là đặc điểm địa lý vùng sâu vùng xa. Các em nó học cấp 2 trường làng, muốn lên cấp ba là đã cách nhà mười mấy cây. Chỉ cần không có cái xe đạp là sự học cắt ngang rồi. Thêm cái thời bây giờ, công ăn việc làm không có, người trẻ bỏ làng đi làm ăn xa. Còn lại toàn con nít với ông bà già. Có đủ sự kkhiuến trẻ nó ngán ngang ngừng sự học.

- Nghe cha tổng đại diện báo về cho ba mươi phần học bổng, tôi mừng mất ngủ cả đêm. Thôi thì Chúa đã thương xót, xin xót thương thêm tôi mạnh dạn ngỏ lời xin thêm hai ngàn cuốn tập làm cái vốn giữ chân con cái tới trường, may quá các anh chị Tín Thác đã giải quyết.

Không ai biết khi hội trường tòa Giám mục trên lầu bốn rộn ràng tiếng trẻ thơ, thì ở hiên tầng trệt tòa tổng có một cụ già gần 90 tuổi râu tóc bạc phơ mặc áo chùng đen ngồi lần chuỗi, và hướng ra cổng, lặng lẽ đợi bước chân con cái thiện nguyện tới nơi này, đấy là đức Giám mục bùi tuần cây cổ thụ của giáo hội công giáo VN, người mà tất cả các linh mục để trưởng thành hẳn ít nhất trong đời cũng phải đọc lấy một lần những bài viết của bậc cha chú cao niên, như những mực thước cho cuộc sống tu, và cho cả người thường dân sống đạo ! Cha ngồi đó, lặng lẽ đợi chúng tôi, lặng lẽ đọc kinh cầu cho con cái Chúa không chỉ là một cá nhân mình, mà đã tháp lại để được ở trong, ở cùng đức kitô đầu hội thánh !

Và trên lầu hai của tòa giám mục, đức cha trần xuân tiếu đã quyết định rời giường bệnh đến với đoàn con, dù chỉ là trao tượng trưng một vài phần học bổng để đám trẻ mừng. Nhưng niềm vui cuả đoàn con, hạnh phúc từ những đôi mắt long lanh hồn nhiên đã giữ chân vị trưởng lão gần suốt buổi lễ. Khiến chính con cái phải lo lắng xin phép được đưa ngài về nghĩ kẻo ảnh hưởng ngọc thể. Nhìn những giọt mồ hôi lấm tấm trên vầng trán vị cha trưởng của giáo phận Long Xuyên, chúng con không khỏi bồi hồi.

Rời hội trường cha còn ưu ai dành cho chúng con phút trao đổi quí giá với maiamgiuadoi.com, ngài cho biết :

- ngay sau tiếp quản 1975, các cha giáo phận Long Xuyên đã nhận ra ngay phải lấy phát triển sự học trong đời sống đạo. Các liên kết về mặt giáo dục với thế quyền cũng đáng hài lòng, nhà nước cũng đã tạo điều kiện nhiều để các cha chung tay đẩy mạnh giáo dục.

Câu cuối cùng tâm huyết khi cha trở lại giường bệnh là tình cảm cha dành cho thiện nguyện Tín Thác:

- Suốt cuộc đời cha, và cụ thể là hơn mười năm lãnh tác vụ Giám mục ở Long Xuyên, cha khao khát muốn đóng góp cho cuộc hành trình nâng tầm dân trí cho đồng bào nghèo. Bởi vì nghĩ cho cạn cùng, chỉ có thế cái nghèo mới được đẩy lui hiệu quả, vững bền. Các con thiện nguyện hãy ra đi, nương vào LCXT mà làm tốt việc này, sẽ nói thế nào với Chúa đây khi ta nói được chung hồng ân Chúa xót thương, tôn vinh ngài, mà lại không tham gia vào việc nâng đỡ anh em đồng bào khi họ chìm trong thấp kém, túng thiếu.

Cảm ơn cha, chúng con xin ghi nhận lời dạy bảo chí nghĩa chí tình.

Hội trường tòa tổng Giám mục nơi hội trường lầu bốn đang tưng bừng và rộn ràng màu sắc của tuổi thơ, cha tổng đại diện áo đẫm mồ hôi đã hòa cùng thiện nguyện trong sắc áo đỏ và các trẻ thơ sau khi nhận học bổng và thêm một quả bóng bay, cha cùng mọi người hòa vui với phút thư giãn ngắn : trời ta ta đứng, đất ta ta ngồi, ta hân hoan ca ngợi lòng thương xót Chúa.

Và cha còn ân cần dặn : “Các chúng con, cái bao thơ vàng là học bổng cả triệu đồng, con nào có bố mẹ đi theo thì giao bố mẹ giữ, đứa nào đi không có cha mẹ cất túi cho kỹ nha hông”. Có chú nhỏ rụt rè kéo gấu áo cha tổng nhỏ nhẻ thưa : Thưa cha con được nhận tới hai bao thơ, con xin gửi lại một chiếc.

Cả cha tổng và thiện nguyện viên: Trẻ em có Chúa ở cùng sao mà dễ thương sao mà đáng trọng. Bởi vì em đã không tham, đã biết nghĩ dù được tặng dư nhưng không phải là phần của mình thì nên trả lại. Hoa trái Chúa chính là đây, nơi cậu học trò nhỏ Long Xuyên học giỏi và trung thực. Có một thế hệ như thế, giáo hội sẽ ngày một trưởng thành phát triển dù còn nhiều gian lao thử thách.

Chúng con chân thành biết ơn cha tổng đại diện đã vất vả cùng chúng con, đã yêu thương chúng con để buổi lễ trao học bổng được diễn ra thuận lợi tốt đẹp.

Chúng con tới thăm quay quần nghe cha Giám mục bùi tuần yêu thương chúc lành. Tạm biệt tòa giám mục Long Xuyên. Chia tay với các trèo chăm ngoan học giỏi Tín Thác tiếp tục lên đường tới vùng sâu miền biên giới…

Hẳn linh hồn chị Maria đã có thể mỉm cười, di nguyện chị để lại Tín Thác đã triển khai, để nước trời có chị, sẽ có chúng tôi trong hoan lạc hải hà của LÒNG THƯƠNG XÓT CHÚA.












 





 

THIỆN NGUYỆN TÍN THÁC

VĨNH LONG

6-7-2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét