20 tháng 6, 2015

VIẾT CHO NGÀY CỦA CHA - DEAR FATHERS!

VIẾT CHO NGÀY CỦA CHA - DEAR FATHERS!
Những người cha trong câu chuyện dưới đây, họ đều có những người con yêu dấu và vô cùng đặc biệt. Dù mỗi câu chuyện đều có những kết thúc lạ thường, có những kết thúc sầu bi đến buồn thảm. Nhưng qua đó, vẫn bật lên thông điệp tuyệt vời mà thánh cả Giuse hai ngàn năm trước đã truyền tải: “Người cha, người chồng luôn là hy sinh cho người mình yêu được hạnh phúc”
Những bước đường thiện nguyện Tín Thác đã đi qua, mỗi số phận, mỗi cuộc đời đều hằn lên đó bóng dáng người cha, bóng dáng ấy khắc khổ, âm thầm, có đôi chút cộc cằn và khô khan. Nhưng sau tất cả những lớp mặt nạ ấy, hiện lên nguyên vẹn trái tim lo lắng, tình yêu thương đến thắt ruột dành cho những người thân của mình không thua kém gì những người mẹ…
ĐỨA CON GÁI VÀ CƠN VẤP NGÃ ĐẦU ĐỜI
Bác Sáu sau một ngày phu hồ vất vả và dành vài li chén tạc chén thù với đồng nghiệp, liêu xiêu về căn nhà nhỏ trong góc hẻm tối tăm. Không buồn ngắm đứa con gái đang lúi húi dọn cơm, ông lăn lên giường ngủ mê mệt. Con gái buồn và tủi thân. Nó trách bố đã nhiều năm nay suốt ngày chìm trong rượu chè, nhiều khi giật mình không biết con mình năm nay bao lớn?
Con gái nay đã khôn lớn rồi…
Nhưng, con gái ơi, em cũng đừng quên rằng – chính tay bố mình đã nuôi em từ lúc em mới bốn tháng tuổi, ngày mà mẹ em rời bỏ gia đình theo tiếng gọi của ái tình, em còn nằm ngửa đó khóc đỏ mặt đỏ mày, hai người chị ngày ngày đun nước cơm đút em ăn, bác Sáu chạy không thiếu mặt một nhà nào trong khu xóm nhỏ, xin từng muỗng sữa để nuôi em qua được những ngày tháng thiếu sữa, thiếu hơi người mẹ. Bàn tay sần sùi đầy sẹo mà bây giờ vẫn hay bị chê là… nồng mùi rượu, mười tám năm qua vẫn chăm sóc em dịu dàng và đầy đủ như bao bạn gái khác trên đời.
Hai mươi tuổi, em vấp ngã. Cơn vấp ngã đầu đời làm cô gái trẻ choáng váng. Một tên đàn ông nào đó làm tổn thương em. Tương lai của em mù mịt như cảnh em khóc ngất chiều nay. Bác Sáu không nói gì nhưng chỉ đi ra đi vào, lát sau bác cầm ra cây rựa, bác sẽ đi tìm và chém chết gã trai đó vì đã làm con gái mình ra nông nỗi này.
Mẹ đỡ đầu của em là một thiện nguyện Tín Thác biết chuyện chạy sang, chị vội vàng kéo người cha đó ra một mái chùa để trấn tĩnh lại.Chị bảo, anh trả thù cũng không được gì mà người chết, người vào tù thì cháu nó thêm khổ. Chuyện gì lỡ rồi thì qua, quan trọng là chăm cho con gái qua được cơn sụp đổ này. Bác Sáu quyết không nói thêm lời nào, chỉ lặng thầm về sửa lại cho con gái mình cái phòng cho tươm tất. Xóa bỏ hết dấu vết của những gì gợi lên đau khổ nơi con gái mình.
Sau biến cố, con gái đòi ra riêng, bác Sáu không cho, con gái giận và không nhìn mặt bố. Một thiện nguyện Tín Thác là hàng xóm của bác sang trò chuyện, bác bảo, lời nói nhỏ như gió thổi: “Nó không hiểu tôi cậu ạ, tôi chỉ muốn bảo vệ nó khỏi xã hội này, nó ở nhà mà còn bị như thế, giờ ra đời tự lập người ta sẽ dập cho nó nhừ tử. Dù sao thân già này cũng có thể bảo vệ nó đôi chút... Tôi nuôi nó từ tấm bé tôi biết chứ...Khi nào nó chững chạc đủ lông đủ cánh, nó sẽ tự bay được...”.
Con gái trốn sau bậc cửa nghe hết được câu chuyện, hai hàng nước mắt chảy dài.
GIÀNH GIẬT CON MÌNH VỚI TỬ THẦN TỪNG PHÚT
Đằng sau cánh cửa cách ly của khoa nhi bệnh viện Ung bướu – bé Phan Minh Trường nằm thiêm thiếp với một đống dây nhợ trên người. Thằng bé mới chín tuổi đầu mà đã mắc bệnh ung thư xương hết tám năm, mổ xẻ không biết bao nhiêu lần. Nay thì em đang bước vào đợt hóa trị mới đầy may rủi, quyết định chuyện sinh tử của em sau này...
... Mấy tháng trước, nhà một thiện nguyện viên có việc cần sửa chữa lại, một người hàng xóm nói nhỏ: gọi ba bé Trường đi, con nó bệnh ngặt, gọi nó làm cho nó có đồng ra đồng nào về mua thuốc cho thằng nhỏ... Sáng sớm người đàn ông ấy xuất hiện lầm lũi với bộ dạng bê bết mồ hôi, chắc hẳn anh cũng vừa chạy từ một công trình nào đó gần đây. Người thiện nguyện ngại ngần, muốn hỏi thăm thêm về bệnh tình của đứa trẻ mà thấy anh lúi húi làm chẳng nói câu gì, nên đành thôi.
Tín Thác thiện nguyện hỏi thăm hàng xóm mới biết nhà bé Trường, trò chuyện hồi lâu mới biết. Em bị ung thư xương từ hồi một tuổi, đi học qua được lớp một thì bệnh trở nặng, thế là từ đó trở đi em chỉ còn biết bốn bức tường nhà, bốn bức tường phòng bệnh và những cơn đau của bệnh ung thư dai dẳng... Cha em làm thợ hồ miệt mài, ai kêu gì làm nấy, bất kể việc gì miễn có thể vắt sức lao động ra để đổi cho con mình lốc sữa, hộp thuốc. Nhà cửa gia sản đã bán hết. Thằng bé cứ vật vờ mỗi tháng ghé bệnh viện một lần, mẹ em thì phải nghỉ ở nhà chăm con, thành ra lao động chính là người cha, nuôi vợ, nuôi con, nuôi thuốc, nuôi bác sĩ.
Ba em gặp thiện nguyện viên nói chuyện một hồi là nước mắt muốn chảy ra, anh bảo: Giá mà đớn đau của con mình tôi có thể chịu hết, nhìn nó oằn người trong vòng tay mình vì đau đớn, đau thắt lòng thắt dạ cô ơi...
Hôm sau thiện nguyện viên ghé lại thì biết em vừa nhập viện để truyền một đợt hóa chất mới. Sữa bánh, quà của thiện nguyện viên gửi lại cho bà nội, con ơi nhanh khỏe còn về nhé.
...Bé Trường vẫn nằm thiêm thiếp đó với đống dây dợ, đợt truyền hóa chất lần này bác sĩ bảo sẽ truyền thuốc mới, cơ hội qua được chỉ 50-50. Hai vợ chồng nghe tin mà rụng rời, người vợ ngất lịm trong vòng tay chồng mình. Anh cứ lầm bầm cầu khấn: Xin bất cứ Đấng nào quyền năng ngự trên trời dưới đất, xin cứu con tôi...
Bé Phan Minh Trường nay đã về làm thiên thần bên cạnh Thiên Chúa
Đêm đó, bé Trường ra đi, em không còn phải chịu thêm một ngày đau đớn nào nữa, Chúa thương xót đã cất em đi về với ngài, cất đi mọi khổ đau, mọi bất hạnh mà em đã gánh chịu bởi bệnh tật trong suốt 8 năm qua.
CON CÓ THỂ QUÊN MẤT CHA, NHƯNG CHA THÌ KHÔNG BAO GIỜ
“Xảy cha ăn cơm với cá xảy mẹ liếm lá gặm xương”. Câu nói của người xưa làm người cha giật mình khi nhìn thấy đàn con bốn đứa con gái của mình nheo nhóc, mẹ mấy đứa nhỏ đã qua đời từ lâu, bà nội của chúng thì tật nguyền. Là người đàn ông duy nhất trong nhà, anh chọn con đường ra đi về thành phố làm thuê làm mướn để có tiền nuôi mấy đứa con ăn học, tránh khỏi thảm cảnh “liếm lá gặm xương” khi không có bóng dáng mẹ hiền bên cạnh. Gửi lại con cho bà nội chỉ còn một chân tập tễnh ở Bình Dương. Xót lòng lắm nhưng phải chịu, anh về Sài Gòn đi làm.
Mấy đứa cháu lớn lên bởi bàn tay chăm sóc của bà nội, lâu lắm chẳng thấy mặt cha mình. Chỉ có mỗi tháng cha gửi tiền đều cho bà nuôi mấy đứa ăn học. Hình bóng người cha trong chúng cũng dần phai nhòa, nhiều khi hỏi đến, tâm hồn non nớt của chúng nó còn chẳng biết tả về cha như thế nào. Nhưng mỗi ngày, chúng vẫn lớn khôn trưởng thành nhờ những đồng tiền mà cha mình cày cuốc ngày đêm chắt chiu mỗi tháng.
Xã hội cũng có nhiều người cha lâu lắm không nhìn mặt con mình, nhưng không phải xa con vì phải đi mưu sinh vất vả. Nhiều người cha mải mê theo tiếng gọi của những thú vui vật chất bình thường, nay du lịch chỗ nọ, tháng du lịch chỗ kia. Hẹn “cô bồ này”, “cô bạn kia” cuốn vào những cuộc du hí hàng tháng trời. Hay có những ông bố say mê cờ bạc, ngày đêm dán mình vào những chiếu bạc đỏ đen mà quên mất đàn con nheo nhóc ở nhà đang đợi chờ miếng ăn miếng uống.
Đấy, nên mới phải nhắc đến những điều tốt đẹp trên đời như là Lòng thương xót bao la của Thiên Chúa, những sứ điệp tình thương mà Ngài truyền dạy, những câu chuyện từ lời kể của thánh nữ Faustina khi Ngài nghe những thông điệp truyền dạy của Lòng thương xót Chúa để rao giảng khắp nơi, mới mong đến được tai những người cha lầm đường lạc lối như thế, để trái tim họ thức tỉnh mà quay về nghĩa vụ thiêng liêng vốn có của mình.
Nhiều lần Tín Thác tìm đến nhà anh để hỏi thăm về việc học hành của bốn đứa cháu nhưng đều không gặp được. Với anh chắc cả đời không có khái niệm ngày nghỉ, những khi không có công trình, không còn việc làm hồ, làm thợ xây cho nhà người ta thì anh lại tất tả tìm những công việc làm thuê làm mướn khác, chỉ cần mỗi tháng có tiền nuôi con ăn học thì anh không từ nan.
Cây chăm bẵm tươi tốt rồi cũng có ngày sinh trái ngọt. Con gái lớn nhất của anh năm nay đã biết đi làm, đã có những đồng lương đầu tiên phụ bà, phụ cha nuôi 3 em nhỏ. Chặng đường của anh nay đã bớt chông gai hơn. Sẽ có những tia hy vọng đầu tiên. Như ngày xưa, thánh Giuse chỉ cho Chúa Giêsu những bước bào gỗ đầu tiên, để một ngày Chúa Giêsu trưởng thành lớn khôn, bắt đầu cuộc đời đầy huyền nhiệm của mình với một hình ảnh đơn giản nhất, một hình ảnh chân thực nhất của người dân cần lao: một anh thợ mộc.
VÀ NHỮNG NGƯỜI CHA MANG ÁO TRÊN MÌNH MÀU TÍN THÁC
Trong những thành viên của đội Tín Thác, hẳn đã nhiều người đã làm chồng, làm cha. Và những người cha mang trên mình màu áo Tín Thác với trái tim thêu nơi ngực trái đó hẳn cũng thấy tự hào lắm khi mang trên mình sứ điệp vĩ đại: nuôi dạy những đứa trẻ lớn khôn. Nhận thức được sứ mệnh đó, mỗi người cha Tín Thác thấy trước mắt hiển hiện hành trình mà Thánh cả Giuse đã đi qua, hành trình ấy lắm chông gai và đau đớn, hành trình ấy hẳn đơn độc vì mấy ai thấu hiểu mà sẻ chia, hành trình ấy vất vả vì gánh vác những công việc nặng nề. Hành trình ấy từ đầu đến tận điểm cuối cùng, chẳng bao giờ có lấy một nụ hoa hồng rải dưới chân. Nhưng đấy là hành trình mà mỗi người đàn ông hằng ao ước, khi mà điểm hẹn cuối cùng, bên cạnh họ chính là những người con lớn khôn và trưởng thành.
Hãy luôn mang trên mình hình ảnh của thánh cả Giuse để làm gương mẫu trong đời sống gia đình và đời sống bác ái hy sinh, các anh thiện nguyện Tín Thác ơi!
Niềm hạnh phúc của những ông bố chỉ là bình dị vậy thôi.
Nhân ngày của cha, Thiện nguyện Tín Thác cùng nhớ lại những người cha mà mình đã gặp trên con đường bác ái, chứng kiến và sẻ chia cùng họ nỗi vất vả, nỗi khổ đau và những thập giá bất hạnh mà cuộc đời đã giáng xuống. Nhưng sâu thẳm trong bóng dáng ngày càng còng rạp theo thời gian, là trái tim quyết chí đến sắt đá, là ý chí minh mẫn mãnh liệt đến khôn cùng, âm thầm và thinh lặng, vực dậy những đứa con không toàn vẹn của mình vượt lên những khổ đau thể xác và nỗi đau tinh thần.
Hãy tiếp tục chiến đấu với niềm tin vô hạn vào Thiên Chúa, những người cha mạnh mẽ nhé!
TÍN THÁC THƯƠNG YÊU
SÀI GÒN MƯA

20-6-2015

2 nhận xét:

  1. Về các giải pháp, vị chuyên gia này cho rằng đầu tiên phải tập trung nguồn lực phát triển hệ thống bán thang máy gia đình thay vì tập trung xây thêm đường dịch vụ vận chuyển là chủ yếu như hiện nay. Vì thực tế ở nhiều nước đã chứng minh việc xây thêm nhiều cầu, đường hoặc cầu vượt sẽ có xu hướng người dân sắm thêm phương tiện cá nhân van chuyen hang di Sai Gon và ùn tắc chỉ giải quyết được trong giai đoạn đầu khi đường mới làm xong, sau đó lại tiếp tục tắc nghẽn van chuyen hang di Ha Noi.

    Do vậy trọng tâm trong những năm tới là phát triển van chuyen hang di Phu Quoc công cộng chứ không phải xây thêm đường van chuyen hang di Da Nang.

    Dẫn ví dụ việc xây dựng tuyến metro số 1, ông Du nói: "Lẽ ra khi xây tuyến vận chuyển hàng hoá đi Hải Phòng thì không nên mở rộng xa lộ Hà Nội, vì khi mở rộng đường, đi xe cá nhân sẽ tiện hơn thì không ai chọn metro. Nếu không mở đường cứ để kẹt xe thì tất yếu người dân sẽ chuyển sang dùng phương tiện công cộng”, ông Du góp ý thang may tai khach.

    Trả lờiXóa
  2. Mua hàng trên Amazon tại TP HCM được HangMyShipNhanh hỗ trợ mua hàng và ship về TP HCM với thời gian nhanh nhất, rẻ nhất, uy tín nhất, an toàn nhất.

    1. Thời gian nhanh nhất:
    Chúng tôi cam kết hàng từ Mỹ về VN nhanh nhất được hỗ trợ TP HCM.
    -Thời gian mua hàng chỉ từ: 1-2 tuần thì quý khách đã nhận được hàng tại nhà của quý khách hàng.
    cach-mua-hang-tren-amazon-ship-ve-viet-nam
    Cách mua hàng trên Amazon như thế nào
    2. Giá rẻ nhất tại TP HCM:
    – Chúng tôi hỗ trợ tất cả các mặt hàng chỉ 3$/LBS – 4,5$/LBS
    – Hỗ trợ tìm những món hàng có giá rẻ và chất lượng cho quý khách lựa chọn nhằm tiết kiệm chi phí mua hàng.
    mua hàng trên amazon
    ship hang amazon ve viet nam
    3. Uy tín – An toàn:
    Chúng tôi luôn luôn đặt chữ tín làm kim chỉ nam để làm việc, với mục tiêu khách hàng hài lòng đó là niềm vui của Chúng tôi, Chúng tôi rất hân hạnh phục vụ quý khách!

    Với mục tiêu nhằm nâng cao chất lượng và mang dịch vụ đến tất cả các khách hàng tại TP HCM và các vùng tại Việt Nam. Hỗ trợ mua hàng trên Amazon với gía rẻ nhất tại HMSN.

    Cảm ơn quý khách hàng đã quan tâm!

    Trả lờiXóa