23 tháng 1, 2015

MỘT ĐÁM CƯỚI ĐẶC BIỆT Ý NGHĨA NGÀY CUỐI NĂM


MỘT ĐÁM CƯỚI ĐẶC BIỆT Ý NGHĨA NGÀY CUỐI NĂM
Cuối năm.
Ai ai cũng tăng tốc để kiếm tiền, những gương mặt vội vã trên đường chẳng kịp nhìn nhau, những ngã tư với dòng người khựng lại vì thắng gấp.
Cuối năm, những lối quen cũ kỹ sáo mòn, người trả nợ miệng người thông qua cánh thiệp hồng, những nụ cười gượng và những thở dài ngấm ngầm : mùa cưới.
Mệt mỏi và nản tới mức có độc giả đã phải thốt lên trên báo NLD : đừng mời cưới xin chi nữa. Quả thật là mệt quá thôi, những đám cưới chầu chực giờ dây thun, xanh đỏ và ồn ào, ăn một bữa tiệc, trả nợ khéo nhau bằng một cái phong bì và thế là...Hết chuyện.
Bao đêm tân hôn động phòng hoa chúc chở thành ám ảnh kinh hoàng khi cô dâu chú rể chúi cổ đếm tiền, đủ trả nợ là may, thiếu thì mặt buồn so, hạnh phúc tắt ngấm theo thiệp hồng giờ thành ra lòe loẹt rũ rượi...
Trong cái nền ngán đến tận cổ về một văn hóa cưới xin thời hiện đại, thật bất ngờ, ngày chuẩn bị đón xuân này, chúng tôi đã được nghỉ ngơi, tận hưởng một không khí đám cưới hoàn toàn mới mẻ.
Hai bạn trẻ là tín đồ đạo công giáo đồng thời là thiện nguyện viên rất tích cực trong các hoạt động yêu thương đồng bào nghèo đã chọn cho mình một nghi thức cưới xin hoàn toàn mới mẻ.
Bạn Vương vốn con nhà đạo gốc yêu thương bạn Thảo là tân tòng, sau khi tìm hiểu kỹ càng Vương dành thời gian đưa người yêu tới giáo đường, để Thảo học hỏi và hiểu những nguyên tắc cơ bản của một nhà đạo hạnh.
Ngày cưới được sự đồng ý của các bậc phụ huynh các em chọn một buổi sáng đẹp trời tới giáo đường làm những lễ nghi truyền thống. Trong tiệc cưới linh thánh để trình diện Chúa đời sống gia đình, cô dâu đã chọn cho mình trang phục áo dài Việt Nam truyền thống trắng tinh tuyền, linh mục làm lễ đã thốt lên lời khen khi cô dâu phúc hậu đoan trang, bên chú rể lễ phép dịu dàng, một gia đình trẻ công giáo đã được hình thành trong sự giản dị và ấm cúng.
Không đua chen theo mốt thời thượng chọn những khách sạn đẳng cấp sao nọ sao kia, bữa tiệc tình yêu cũng được hai bạn xin phép gia đình tổ chức trong khuôn viên một giáo xứ bình yên nơi con hẻm nhỏ tránh sự ồn ào náo nhiệt.
Trước tiệc cưới, bạn hữu đã rỉ tai nhau, Vương và Thảo ý mà, các bạn ấy sẽ có một bí mật mà chỉ đến khi mọi người nâng cốc mừng tiệc cưới chúng ta mới biết !
Ai cũng tò mò nhưng không đoán ra bí mật của hai bạn...Rồi giờ để bật mí cũng tới rồi...Khi mở màn tiệc cưới không có lời giới thiệu khách mời chức trọng ngôi cao, ngoài thân hữu quen thuộc, hai bạn đã mời tới đây thành phần...của sáu Mái ấm đặc biệt trong thành phố.
Quả là xúc động khi tới chi vui với hai người trẻ là những trẻ thơ mù lòa, những người khiếm thị, khuyết tật và cả những người neo đơn nơi nương tựa. Hỏi ra mới hay, cô dâu chú rể đi thiện nguyện lòng cứ vấn vương hoài những mảnh đời bất hạnh. Biết mình hạn hẹp khó giúp gì cho những mảnh đời như vậy, hai bạn trẻ đã khẩn nài xin cha mẹ chấp nhận nguyện vọng của họ : được mời các bạn ở các mái ấm tới với tiệc cưới của mình, biến ngày vui riêng của bản thân thành bữa tiệc vui chung cho những phận đời thua thiệt...
Sân khấu tiệc cưới trở thành nơi cho ntrẻ em mồ côi và người khuyết tật giao lưu, tiếng đàn sáo, tiếng hát ca vang lên đầy hào hứng, rộn rã.
Lại thêm một bất ngờ nữa cho khách dự tiệc : Vương và Thảo đã cắt bỏ mọi nghi thức trần gian tốn kém rườm rà, không sâm-banh, không bánh cưới nhiều tầng, các em chỉ thực hiện nghi lễ thắp nến Tạ ơn Lòng thương xót hải hà của Thiên Chúa tình yêu, và tri ơn đấng sinh thành của hai bên nội ngoại.
Cũng lại một lần nữa đầy bất ngờ, khi hai em xin phép dành số tiền mà ba mẹ đôi bên tặng các con làm chút vốn vào đời xin trích ra để lo toàn bộ chi phí đón đưa các bạn bè thiệt thòi của sáu mái ấm về đây, và chuẩn bị cho họ chút quà xuân nho nhỏ...
Đấy các bạn ạ, lâu lắm rồi chúng tôi mới được kể cho các bạn nghe một đám cưới không ngán ngẩm và đầy lạ lùng đầy niềm vui như thế. Mái Ấm Giữa Đời kể lại câu chuyện nho nhỏ mà vui này ngày cuối năm với một hi vọng : các bạn trẻ ơi, hãy biến đời mình thành bữa tiệc thật vui của tình yêu, hiến dâng đầy sáng tạo, đừng để đời mình chìm trong lối sống mòn mỏi nặng nề, yêu tình yêu trong Thiên Chúa các bạn cố gắng học cách trao ban, thì niềm vui nhận lại cũng vô cùng lớn.
Cảm ơn hai bạn Vương và Thảo, chính các em đang góp phần kiến tạo cuộc sống đẹp đẽ hơn, bằng cách dám phá bỏ nếp cũ mòn vô nghĩa nặng tính vật chất trần gian, dâng Chúa và tặng tha nhân một tiệc cưới vui vẻ và ý nghĩa như vậy.
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét