19 tháng 4, 2014

Một chuyện có thật
Tôi có việc về tp , tôi đi khám bệnh và có việc gặp một người quen , xéo bệnh viện có ngã tư với một cái quán cà phê rất đẹp .
đời sống nay chết mai , kệ , vào cái quán đẹp đó ngồi cho sướng tý cuộc đời , nếu sau này có tiêu tùng khỏi tiếc là chưa biết mùi cà phê sang trọng .
tôi vào quán , người bạn bận việc và tui chấp nhận chờ , một đàn bà ngồi quán chờ ai à, kỳ quá đi , tôi núp vào cái góc hẹp khá kín .
có một người bước vô quán
hắn khá sành điệu dù tuổi chững chạc , hắn chọn cái bàn đẹp nhất nhìn xuống đường có cửa kính , rèm che thơ mộng !


hắn khá bảnh , không nói là phong cách đặm đà , tui k có mê mẩn đàn ông nên ban đầu k hề chú ý cái tốt mã của hắn
Nhưng hắn mở miệng gọi phục vụ bàn sau đó gọi đT, chúa ơi cái giọng hắn quả là tuyệt vời nó mang đúng phong cách người hà nội gốc rồi , cái con người lãng mạn nơi tôi ngay lập tức phiêu bồng về ba sáu phố phường hà nội .
Sao thế nhỉ , tôi thành kẻ tò mò , k còn là cuốn hút mà thực sự tôi chăm chú lắng nghe , chăm chú quan sát hắn từng ly từng từng tý
chúa ơi hắn chửi , chửi tục cực kỳ luôn , vẫn bằng cái chất giọng rất ngọt và rất là hài nội , xin lỗi tôi vết lại gần như nguyên văn :
- địt mẹ , làm cái gì mà k nghe điện thoại tao gọi . đmẹ , bảo bà ấy về là đỡi điện thoại tao biết chưa , tay hắn huơ lên hưa xuống theo lời chửi . hắn xổ tiếp một tràng , qua nội dung là hắn chửi vợ hắn thông qua ô sin hay con cái gì đó các bạn ạ, knên viết tiếp những lời xấu xí đó mà chi
rồi hắn sành điệu khấy ly cà phê sành điệu gọi đt thoại tiếp :
- em à, ừ anh bay vào rồi , anh ở ừ , để anh hỏi coi ...
hắn gọi người phục vụ và hỏi địa chỉ rồi hắn tiệp tục ngọt ngào :
- ừ , anh ở cái quán ngay ngã tư ..ừ , là nồng nàn cà phê , hay dịu dàng ca phê ...(hắn chơi chữ , cái quán đó viết tên quán bằng chữ nước ngoài , và hắn phiên dịch như thê )
Một lúc sau có ba chị phụ nữ cùng một người đàn ông lục tục kéo tới , hắn xun xoe thăm hỏi mấy chị kia , rồi hắn gọi đồ ăn sáng cho những người bạn .
Nếu thế thì k có gì để nói cả , đáng nói là khi đồ ăn được mang lên , hắn bắt đầu sai vặt chú em phục vụ rất là ghê , đổi đôi đữa , thêm tý chanh , ăn giữa chừng hắn đòi thêm nước phở và phải thật nóng .chú em phục vụ chạy xì khói luôn . Nhân lúc tiên tôi thì thầm với chú :
- này em , từ nãy tới giờ chị thấy bay chạy bở hơi tai , mà chị đây thì rất muốn tặng cho thằng chim trĩ hói đầu rụng lông đuôi kia một cái gót guốc vô đầu
chú em nói :
-thôi chị , để em kiếm cơm , mấy thằng điên như thế em chạm hoài à, k sao đâu
tôi lại săm soi ngắm gã , và tôi phát hiện ra , trong lúc hắn cùng mấy người kìa xì xụp húp háp , hắn rất giống con chim chĩ đực hói đầu , và cụt lông đuôi , k có chút gì là hoành tráng cả .
Tôi bỗng rất thương cái chị phụ nữ xa xôi ngoài bắc , giờ này lật đật quang giỏ đồ ăn , xanh mặt đợi điện thoại kiểm tra của lão chồng quái đản .
chị ơi ,đừng hầu hạ con chim trĩ xấu xí ấy tận tụy cho phí đời , cứ để lão ăn cơm hẩm cà thiu , chị ơi đừng sợ hãi .
Tôi bảo với bạn tôi :
nhờ bạn tới trễ , tôi được xem vở kịch đời k mất tiền
tôi rời quán đi qua con chim trĩ hói đầu , rụng lông đuôi , tôi kiêu hãnh nện gót gày bãy phân đầy tự tin , và tự nhủ thầm : giá nhà ngươi được nếm  giày gót nhọn của ta thì quả là rất sung suớng.
chuyện có thật đấy các bạn ạ, chắc chẳng khi nào tui ghé vô cái quán ấy nữa đâu , vì nếu vô tôi sẽ ngay lập tức hình dung ra con chim trĩ đực xấu hoắc đó !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét