19 tháng 4, 2014

Một câu chuyện có thật ngày phục sinh 2014 - ghi theolời thuật của TNV
Tôi trốn trong căn gác nhỏ và tự hí hửng nhủ lòng : vậy là yên thân , ngủ một giấc rồi sẽ đi lễ phục sinh cho sướng cuộc đời .Hỡi ôi niềm vui của tôi bị phá tan ra mây khói
Cái cánh cửa khép hờ của tôi không kịp khép lại dù thằng con tội nghiệp của tôi đã án ngữ, ra vẻ bất cần , giờ đây nó cũng muốn mẹ nó được yên thân , nhưng một bàn tay cứ  đẩy cửa ra , một cái đầu tróc lóc ngó vô , một giọng khê khàn thều thào : cho cô gặp mẹ .
Thế là tiêu mưu mô tránh né những phận người , tôi lê bước ra dàn mặt cái người khách không mời , vì bây giờ có trốn cũng k được .
- Cô  cô ... đừng giận em nha , xin cứu em với .
Trời ơi trời , tôi và chị có lạ gì nhau , chị cái người đàn bà ở xóm bốn nhà ven kênh , không có chồng mà nuôi hai đứa con , nét mặt tàn tạ nhưng vẫn ánh lên vẻ xuân sắc một thời , chỉ có điều hôm nay cái đầu cạo trọc lơ thế này , nhìn quả có là hơi kỳ dị .
Và trong tiếng nấc tiếng hự chị baỏ là : cô cũng thấy đấy ,em cố lắm rồi , vậy mới có cháu lớn học lớp 11 , đứa nhỏ học lớp bảy rồi , nhưng bây giờ thìm phải làm sao đây , tiền học phí chây ỳ dây dưa cả năm nay ,em vay nợ đóng một nửa rồi , mà mửa còn lại k đóng nổi nữa rồi , cô giáo cho nợ thế là tốt rồi ,giờ phải quyết toán dứt điểm cho con cái nó được đi thi cuối năm cho yên ổn .....
A , thế này thì quá lắm thì quá lắm rồi , tôi cũng k vừa , cũng nổi xung thiên , cũng chìa cái cần cổ vừa mổ được một năm và cũng gào nên k kém :
- trời oi , là trời làm sao mà giúp được đây , đã suốt năm năm nay tôi bòn gio đãi sạn lo sách lo vở cho cả xóm bốn nhà đó rồi .Trời ơi là trời , tôi đi theo lòng thương xót Chúa là hưởng ứng cái linh đạo yêu thương thôi , đó đâu phải là cái quỹ phi chính phủ đâu mà réo tôi hoài vậy
Rồi  tôi cũng quăng vào mặt chị nỗi thống khổ của tôi : tôi ốm , tôi bệnh , tôi có hai thằng con , lớp này tôi k về thành phố , và tôi gần như k tham gia chia sẻ ở cộng đoàn , tôi k thể cứ mở miệng đi xin tiền ông linh mục và lê la các xó xỉnh đời mãi được ....
Tôi thở hổn hển im bặt sau khi đã đổ ra cái nỗi khốn khổ khốn nạn của mình , thì ngạc nhiên chưa bên kia chị ta cũng ... bất cần , chị ta lại hức lên,líu ríu thống hiểu cái hoàn cảnh của tôi , nhưng k kém phần lỳ hơn chị ta cứ líu ríu mà trói cho tôi cái trách nhiệm muốn hỏi muốn tìm ở đâu thì cũng cứ phải làm xin cứu gỡ để chị ta có tiền nộp học cho hai cục cưng mà chị ta yêu hơn bản thân được đi học .
và cuộc đấu khẩu về thân phận phải kết thúc trong nước mắt của cả hai , trong sự tái mặt vì thương cảm mà thằng con tàn tật yêu quý của tôi dành cho hai bà mẹ khi chị làm hành động bất ngờ chị chắp tay lại xá tôi , hai chân như khuỵu xuống , và chúng ctôi cùng khóc .
Thì ra là chị hiểu hết , chị hiểu rõ tôi tôn sùng lòng Chúa xót thương , thích trẻ con nhưng bây giờ mỏi  mệt muốn nghỉ ngơi , nhưng tình thương con của chị buộc phải làm phiền tôi , bởi vì những cánh cổng sang giàu mà chị ngó thấy trong đời k hề mở ra cho kẻ tận đáy đời như chị , bởi vì chị cũng nghe ông linh mục đó giúp mọi người thông qua các tình nguyện viên , nhưng chị k biết kiếm ông ấy ở đâu , và cũng k tự tin là mình có thể giải bày cho người khác hiểu gia cảnh .thôi thì chỗ tôi là gần gũi ,đã đi lại với xóm nước đen , chị phải bấu víu và chị bất chấp .
Và tôi cũng đã đủ bình tĩnh giãi bày cho chị hiểu tình tôi ,tôi muốn giúp đời ,nhưng tôi ngắn đôi tay , tôi cũng vô cùng ngại khi cứ mè nheo xi xỏ ông linh mục cái việc k phải cho mình ,và tôi cũng nói cho chị hay ,ông ấy cũng chịu những trở ngại khó khăn , tất cả những điều đó khiến tôi giờ đây đang nghĩ một con đường hạn hẹp nào đó để giúp người mà k phải chạm vào vấn đề gạo thóc kim tiền .... nhưng thôi đến nước này , tôi cũng đành phá bỏ cái ý riêng đi nhờ cậy Cha giúp chị .
Người linh mục đã cử người xuống rất khẩn cấp ,gặp gỡ thăm hỏi chị và hai trẻ thơ , giải quyết cái chuyện tiền học hành , thêm một suất bảo hiểm y tế để chị có thể có cơ may đi chữa căn bệnh đã khiến đầu chị trọc lơ trọc lóc ....(trong vòng không đầy 24 tiếng đợi sứ giả của vị linh mục tới , chị mượn cái xe quèn , phi qua phi lại nhà tui nhiều lần ,"khủng bố " cho chắc ăn là sẽ được cứu giúp , ôi quý thay cái tình mẹ khi vào bước đường cùng , khi nguời đại diện của LM tới hỏi sao chị k điện thoại cho nhàn mà phải đày thân ,chị bảo , cái điện thoại cùi đó bị chó cắn rớt xuống kênh , và chị mong thời gian chạy nhanh để chị có tiền lo cho con , cho nó khỏi mặc cãm ! phục độ lỳ vì yêu thương con của chị )
Và trước khi chia tay , người cha gửi tới dúi vào tay tôi bốn triệu bạc , thì ra người linh mục ấy đã lường xa ,hẳn trong những xó xỉnh tối tăm như cái xóm nước đen này , sẽ k chỉ có một bà mẹ khóc vì đứng trước sự đắng cay , hẳn sẽ còn đâu đó những cô cậu học trò đang cúi mặt tự ti , tủi thân vì chưa trả hết tiền học phí .
Tôi lục cái sổ và tìm thấy số của thầy giáo Phước , một người giáo viên mà tôi chứng kiến đã từng đứng ở cổng trường đợi học trò lớp ban đêm đi thi , đã từng dành những đồng tiền lương hạn hẹp cùng đồng nghiệp giúp vàiba trẻ làm lộ phí đi thi , ông cũng là người thươngntrẻ và ân cần , thi thoảng bốc Đt hỏi thăm những học trò nghèo của mình giờ sống ra làm sao .thầy Phước đồng ý giúp tôi để đầu tuần này tui mang bốn triệu ấy trang trải tiền học phí cho vài trẻ khó khăn , coi như một món quà bất ngờ tặng chúng .
Trong đôi dòng email gửi báo cáo người linh mục tôi sẽ viết ngắn gọn thế này : thưa thầy , thầy đã cứu nhà người đàn bà ấy cách kịp thời , và đã tặng cho hai trẻ thơ ấy niềm vui vô giá . Con cam kết gì cả , nhưng thầy hãy tin , bằng cách  này hay cách khác con cũng sẽ ráng cố gắng để linh đạo lòng Chúa xót thương mà thầy truyền cho chúng con được triển khai bằng việc làm cụ thể .cũng mong thầy chuẩn bị một lớp tình nguyện viên mới tiếp tục kế thừa , để những người trẻ ấy xông vào đời hiệu quả hơn . Con yếu  ớt và phải chân thực nhận sự giới hạn của mình , cha hãy cầu nguyện để con không đi tình nguyện  nơi xa xôi  thì sẽ tư vấn cho bà con trong những vấn đề nảy sinh trong cuộc sống . Cảm ơn cha dù gặp muôn vàn khó khăn , vẫn k quên và chăm lo cho thế hệ măng non ở cái nơi hẻo lánh xa mù nhất của thành phố này , để hầu mong số phận chúng tốt hơn đời cha mẹ chúng
TB: hoàn cảnh trích ngang của người đàn bà đầu trọc : không có chồng , đơn thân có hai con , trôi dạt về xóm nước đen gồm những bệnh nhân HIV, những người trốn nợ . chị k có gì ngoài tấm thân gầy vật vã để nuôi con , bệnh tật khiến ngay cả cái cách là... giá có bán vốn tấm thân cũng chả ai thèm mua nữa . Người ta giúp chị làm phụ ở quán cơm , k lương chỉ có cơm ăn và chút đồ ăn tom góp về nuôi hai cháu bé. Năm năm qua  chúng tôi , những tình nguyện viên của LTXC tặng sách vở ,duy trì sự học leo ngheo cho trẻ ở xóm nước đen.Đến năm nay suy thoái kinh tế nặng nề ,tui gần khu dân cư này ốm bệnh và cũng gặp một số khó khăn riêng thành ra k có điều kiện để chu toàn giúp đỡ  .Nên nguy cơ thất học của đám trẻ là rất lớn .Khi biết thảm trạng này dù kở gần và theo dõi trực tiếp người linh mục đã có những giải pháp gỡ rối cho chị và gia đình .hi vọng nơi đây tiếp tục là điểm đến của cộng đoản cầu nguyện lòng TXC
Câu chuyện này xảy ra ở hóc môn đúng ngày phục sinh 2014 . tức sáng nay , cảm ơn linh mục Trần đỉnh Long đã cử anh Phát tới gỡ rối dùm con , nếu k con cũng chiịu bó tay thôi ạ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét