Lạ thật đó
đến một ngày nào đó , sẽ thánh cái thú vị nhất chính là bản thân mình , vì nó còn cái gì đó chưa khám phá hết và mình toàn quyền khám phá .
Những sự đời khác chả còn hấp lực gì , đến nỗi mà mình và năm loan bảo với nhau : nhìn họ kìa ,họ có mặc đồ hãy cỏi trường chạy như thế nfoài đường cũng thế thôi , vì bay giờ chúng ta nhìn xuyên qua tất cả rồi , cứ trong susuốt tuồn tuột mọi sự .
Trong một đêm nọ , mình mới nghĩ là , tại sao mình k viết nhỉ , viết mọi sự mình trải qua y nguyên nó xảy ra ,y nguyên cảm xúc lúc đó mình cảm nhận .chả cần hệ thống , chả cần văn phong , cứ viết như mình thích và thấy vậy à, thế là tự nhiên đùng đùng viết cái gọi là những góc khuất .
Cuộc đời trôi thật là lẹ , mình gặp bao nhiêu là loại người , giàu có , cao sang , rồi thì thấp hèn , bần khổ , bao người đã chết , chả còn tồn tại trên đời , k lưu lại điều gì cả.
Cuối cùng nhận ra cái đại nạn và đại họa mà mình nhận ra ,những con người rũ rợi dần rồi chết kia , họ chưa bao giờ sống thật con người của họ .cứ phải giả trá , cứ phải tạo vỏ bọc để chạy theo cuộc đua bất tận của kim tiền , danh vọng hão , khổ lắm, thương lắm kìa , lúc ngộ ra ,muốn sống như cái bản ngã thật khát khao , thì đã k thể làm nổi nữa rồi .
Bảo với thằng con : chúng ta chỉ mỗi là k nhiều tiền , chứ nhiều tiên thì quả là đời ta quá hoàn hảo rồi nhóc con , bởi chúng ta đã làm một cuộc đào thoát rất ngon lành , trốn khỏi cái ngục tù vô hình gồm đủ thứ quy tắc trói người ta, bọn chúng ta , chính là kẻ cứ hồn nhiên như cô tiên vậy .
Chả làm hãi ai , chả đeo bám vướng bận gì , sức đến đâu ,khả năng tới đâu thì sống vậy cho sướng !
Thích viết , thế là việt .đang mở cái rương của những sự đả trải qua , viết linh tinh tren Facebook , và cười thoải mái
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét