27 tháng 4, 2014

Đại lễ kính lòng chúa xót thương năm nay thật đặc biệt .bởi vì chính trong đại lễ này giáo hội sẽ tôn vinh đức giáo hoàng hienh63 Thánh Goan Phaolo 2 đấng thánh mà lúc tại thế chính ngài là người đưa ra thông điệp khải hoàn tôn vinh lòng TXC
Mọi nơi , mọi xứ thật tưng bừng và rộn rã.
Có một vị mục tử rất và rất muốn mang sự rộn rã tưng bừng ấy đến từng mảnh đời nơi góc gách thế gian , bởi ông biết rằng : không phải ai ai cũng có thể chạm vào những nồng nàn rộn rã thế gian bởi cái giới hạn rất riêng , bởi những biến cố nào đó trong đời , khiến con người ta bị dội ngược vào những góc tối , và họ ijm lìm ở đó .
Một xóm nhỏ
Có những cái xe sao giống hệt nhau , ba cái bánh và một thùng y nốc vuông đủ độ an toàn , mà nếu một người lớn có ngồi vô đó thì cũng tha hồ mà an toàn như trẻ con nằm nôi , vị linh mục gặp lại một người đàn ông không có chân , chú chàng thiếu niên đi cà tạch cà tang , mong manh mỏng mảnh còn hơn cả trẻ con , những chủ nhân sở hửu của chiếc xe đặc biệt .
Những người dân ở đây nghèo lắm , họ măng bắp luộc ra đãi vị mục tử từ xa xôi ghé chơi , câu chuyện rôm rã ngược về bảy năm trước .
họ những mảnh đời xuôi ngược , một chú bé XTT con bà mẹ nghèo khó lầm than .còn người đàn ông , một người từng ngang dọc vẫy vùng , một cuộc hủy diệt bản năng , anh ta mất hai cái chân .thần chết cũng vẫn k tha hai cái con người kiệt sức tàn hơi , một kẻ trong trại tình thương , còn một thì ở xó nghèo tăm tối .
Trong công cuộc rao truyền lòng CXT , vị mục tử đã gặp , đã chứng kiến những kết  nối k phải bởi tự nơi người thế nhân , mà nơi quyền năng của đấng giàu lòng thương xót .
Mẹ con nhà chú bé bị bệnh đi phục vụ trong cộng đoàn , cuộc ngao du đẩy tới cái trại gồm những kẻ mang bệnh ngặt nghèo , để được nghe một mơ ước trở về đời thường , một khát khao sống của một người tưởng như đã mất hết .
Và dây kết nối xuất hiện , người k chân rụt rè rời trại tình thương về cái nơi xó nghèo tối om om , những nụ cười lời động viên , vòng tay và lo toan ai đó bí mật giang ra trong thinh lặng mà k cần đòi hỏi bất cứ ai trên trần gian này phải biết , người k chân bỗng có một khái niệm gia đình , những đứa cháu , một người em .... nngười nào đó cứ âm thầm lo toan , kệ thế gian nhìn ngó và tò mò , kệ những eo xèo , k một lời thanh minh thanh nga , chẳng để làm gì , quan trọng hơn là có những con người sống tốt , sống vui và đã được sống thực sự . Người linh mục từng được tin tưởng chia sẻ những bí mật phận đời , ông cũng từng tạo đk cho những con người rất khác người này làm chứng nhân trong những buổi sinh hoạt cộng đồng để họ tự tin hơn , vui hơn mà sống tiếp .
Những người ấy trong cuộc chuyện trò lại tranh nhau mà kể cho vị linh mục nghe trẻ ở cái xóm này đã lớn ra sao : ừ trừ thằng bé chết vì ung thư , thì bé sang bãi rác xong lop81 chín rồi cha , con bé Gấu con ngày nào cũng hết lớp 12 đi làm công nhân khu chế xuất .


Vị linh mục bảo : các con biết quên cái đau bản thân mà nghĩ đến người khác  là tốt , cha k thể đi hết từng nhà , cha để lại món quà này , mấy anh em cô cháu trong xóm bàn xem sử dụng sao cho hợp lý .
- thưa cha , con xin phép dùng quà này trợ cấp cho năm em rời trường phổ thông trung học , và phổ thông cơ sở được không cha , chí ít k học tiếp thì chúng nó cũng phải có cái xe đạp mà đi làm , đi học nghề , chứ có đâu học xong tốn biết bao là tiền rồi bây giờ ở nhà nhong nhóng ăn bám bố mẹ hay sao .Có dốt có chậm thì cũng phải học cách gác cu (bẫy chim ) , đặt trúm lươn ,kkhá hơn thì đi làm may , làm công nhân mà sống chứ .
Rời xóm nhỏ đó , vị linh mục lại đi tiếp , ở xứ bên cạnh có một gia đình có người thân mới qua đời , chẳngai biết nỗi đau của người mục tử , bởi kẻ về với chúa cũng từng biết từng quen , từng quý từng thương vị mục tử những năm tháng tu trì cơ hàn cực nhọc . Đời tu trì đâu phải cứ muốn là tự do săn sóc dẫu là người thân khi ốm khi đau , nhưng lúc về nhà Cha , đến dọc cho nhau một chuỗi kinh , thêm một nguyện cầu cũng là rất quý .
Này con , vị linh lục hỏi tình nguyện viên đi cùng , cái xóm nước đen ấy mà , cha nghe các con báo về thế cũng thật là gian lao , các con khảo sát lại xem ta có thể làm gì nâng đỡ họ . Chúng ta đến , vật chất rất là quý nhưng là khởi đầu cơn cớ , để khai thông những bế tắc nằm sâu trong mỗi phận người , làm sa để họ tin và k còn thấy cô đơn ngoi ngóp một mình trong bùn lầy tuyệt vọng , rất cần tăng trưởng nơi họ lòng tin và sự tín thác vào lòng thương xót của cha toàn năng , duy nhất sức mạnh yêu thương đó sẽ lôi hộ lên ,giúp  trổi vượt , thành ra thơm tho và quý giá
Nhìn ra con lộ , trời đổ nắng như nung , người ta bảo đợt nắng nóng này kể cũng mười năm nay mới xảy ra như thế ."Cái gì cũng như quá nghiệt ngã , làm oằn vai kiếp nhân sinh ,nếu  ngại ngùng , muốn chậm bước chân là sẽ muốn dùng lại kiếm chốn mát mẻ mà nương thân , cái sức ỳ nó vốn ở sẵn trong mỗi người ta , nó chị đợi có cớ là ghìm chân người ta lại" . vị linh mụcchia sẻvới các học trò như thế .
Họ đi và đi tiếp , đi qua một giáo đường đang sáng bừng lên trong kgian trang hoàng mừng đại lễ lớn lao , đón thêm hai vị thánh ưu tú mà giáo hội vừa tiến cử .
Cha sẽ ngự ở đó , và cha cũng vẫn song hành cùng chúng con đúng k ? vị linh mục ngước mắt lên vòm trời cao xanh và tự nói thầm .xin cha hãy bổ sức cho chúng con để đi tiếp , bởi đôi khi cung4 thấy tủi cực , cũng thấy ngã lòng , đường trần gian chông gai , và gập ghềnh .chọn cho mình con đường vinh danh lòng chúa xót thương cách âm thầm  , ấy là chúng con chấp nhận sấp mặt sấp mày xuống những tối tăm , bùn lầy của đau khổ , bệnh tật , khó nghèo tưởng như k lối thoát .
Không một con đường nào tự nhiên mà thành , đường làtạo ra bởi những bước chân đi thật kiên trì và k sai hướng . Dù gian la , nhữngánh sáng của lòng TX vẫn chiếu giãi đó thôi. Trong cái nặng nung người những chuyện trò của thầy trò họ làm k gian như dịu lại

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét