13- Tôi đi tụng kinh tối cùng bà Biểu ở chùa , quả thật là tôi chả hiểu gì những từ phạn : nara tu rô , tu rị , yết đế ,ba đa mật đa chi đó . Tôi chỉ thích những tăng tiểu tí hon , lũn chún đến là xinh .Gọt đầu có chỏm tóc trái đào má phúng phính .Khi chưa tới giờ kinh kệ thì chúng chạy lon xon .Tôi cứ mơ thằng cu Hội hết bệnh đau chân và cũng sẽ chạy lon xon như thế .
Đến khi vô tụng , những tiểu nhi ấy cũng chu mỏ : tu rị tu rị , yết đế nam mô .tôi đảm bảo chúng cũng y như tôi chỉ đọc thôi mà chả hiểu gì sất .
Tui đi miết cũng ngán , nể bà Biểu vẫn cứ đi , nhàm chán tui quay ra quan sát mấy người sư và tôi thấy một thầy sư kia rất đẹp .
Thầy ý có cổ cao ba ngấn và những ngón tay thon . Thật là xót xa như thầy ý cố tình già đi bởi cái đầu láng o và tràng sâu chuỗi to tướng .Thầy đọc giọng huế thấy càng khổ thân .tui lại nghĩ rằng trong cái lớp áo cà sa vàng tươi kia , là một con người đang chết mòn chết mỏi .
Tôi thấy tội nghiệp quá à. Và tôi phải tìm xem vì sao mà một con người thư sinh như vậy lại đi tu , mà thấy ấy nên là một nữ lưu thì hơn . Tôi cứ nghĩ nếu ai là mẹ thầy nhìn thấy thầy sẽ xót đau hơn mười lần tôi thấy xa xót .
Có lần tui đi sớm và hỏi sư ấy về đường tu .Sư thở dài và bảo thế này :
- cũng không biết sẽ ra sao , công an ký giấy cho thầy tạm vắng có sáu tháng thôi .Hết hạn đó chẳng biết người ta có cho tiếp tục tu ở đây hay không nữa .
Ồ ngạc nhiên quá sức , vậy là làm sư cũng phải trình giấy công an , làm sư cũng khốn khổ y như dân vỉ cái tờ hộ khẩu .
Tự nhiên tui chán hẳn k còn muốn đi tụng kinh tý nào , tui thấy đức Phật không ra khỏi quyển kinh , ngài ở đâu đó xa lắc .
Sau này tui vẫn đến chùa đó , để châm cứu cho cu con , từ nơi đó tui sẽ lại mê man học nghề châm cứu .Và mãi tới năm rùi , sau mười bảy năm tui mới hoàn thành nguyện vọng đi học châm cứu giúp bà con .Còn ý định tu tác tại gia thành phật tử thì chột luôn , và tôi k độc nổi một câu kinh nào cho ra đầu ra đữa .Nhưng đôi mắt buồn bả của vị sư lo hết hạn tạm trú lại khơi một đam mê khác trong tôi : tôi rất tò mò và cứ thích tìm hiểu về đau khổ của con người .và đây mới thực sự là một nghiệp quả !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét