10 tháng 1, 2014

Điểm tựa
Trời cũng sắp tối , và quả thật những bước chân đi cũng ngại ngần, khi thấy hướng đi là một cái ngõ nắm mép cùng ở địa bàn phường 15 gò vấp , người đi cùng tình nguyện viên thoáng chút rung mình , bởi chị từng ở nơi này , và biết đó là một khu là trọng đểm của cái nghèo đã đành , mà cũng là trọng điểm tệ nạn xã hội ...Tình nguyện viên là người đàn ông chững chạc và có nét mộc mạc hiền hòa , anh cứ vui vẻ : Giê su ma , mấy đứa trẻ nó ngoan lắm kìa ... cô tới cô sẽ thấy .
Và đến để thấy
thấy ba bốn ô nhà giống hệt nhau , chỉ duy nhất một cách cửa, nó được thiết kế bằng cách trổ ra từ hông căn và cấp bốn cũ nát và gần như bỏ hoang. vừa thấy người lạ , lập tức các nhà có những cái đầu phụ nhữ thò ra và bắt đầu lao xao : tìm ai , tìm Lan à, đợi đi , mẹ con nó về tới giờ đó
Khách đứng đợi trong tình trạng hơi loay hoay, thôi , khỏi phải màu mè , đứng đại đi , bởi vì ô của nát được quay kín bởi : giấy nộn , bao xốp lủ khu , mang bản sắc của hang hóa ve chai .hiển nhiên vì chủ nhà là một bà ve chai chính cống !
Rồi chị về , một người đàn bà nhỏ nhắn và khá xinh , chat theo xe chị là ba đứa nhóc tỳ cũng xinh nhưng gầy , một đứa xanh xao .Cánh của vừa mở là chúng ríu xít chào khách và xin mẹ chạy ào .... đi lễ nhà thờ. Chúng k mặn với việc vào cái gọi là nhà . Và chúng có lý do rất chi là hợp lý .
Mặc dù đã được các thông tin viên trong xóm thong báo trước cho khch1 biết về gia chủ .song khách k vì thế mà mất cái cám giác hơi rung mình, khi chị phụ nữ mở cửa và mời vô nhà, đđúng ra là trèo vô nhà , trèo lên những ba bố để vào khuỷnh nhà tróng bằng cái chiếu giáp cửa nhà vệ sinh và ngó ra cửa sổ là thấy ngay một vài cái mả nằm sát mới tinh, phô lọ hoa cúc vàng ươm, cùng lư hương chân nhang đỏ thắm .
-Thật sự là ... là mẹ con em k thể ở đây, bà chị cho mẹ con em ở nhờ bên kia, Thôi hay em xin phép mời các anh chị qua bên đó .
Mừng rỡ tình nguyện viên cùng khách vọt lẹ cho nhanh , khỏi cái hóc ngang hai mét dài thuôn thuôn giáp mả mới tinh và chứa toàn bao bố đó
Sau khi được gia chủ cho ở nhờ đồng ý, người đàn bà mời khách vô nhà , và chúng tôi cùng nhau chia sẻ chuyện đời chuân chuyên ccủa người phụ nữ
1- tôi sống vì bầy con - đơn giản vì tôi làm mẹ chúng !
Đó là lời chị đàn bà tên là Lan  42 tuổi . Như nhiều đàn bà kém may mắn ở xóm này chồng chị chết vì tệ nán xã hội (ở đây có nhiều gia đình không may mắn khi có con em người than sử dung ma túy ) khổ cái khi anh ấy mất, tôi lốc thốc ba đứa con , chả có tài sản gì vì vợ chồng con cái sống với nội , và chúng thì tuổi học tuổi ăn, tôi dắt con về phía nhà mình, cắn răng làm phiền bố và người thân bên ngoại .Cái nhà lúc nãy giáp mả mà các anh chị thấy là bố tôi xót đành ngăn một tý như thế cho mấy mẹ con. Nhưng ở , lại còn ăn, tôi đành biến nó thành chỗ chứa đủ thứ tạp phế lù tôi đi thâu mua nhặt nhạnh hang ngày .Thấy mẹ con tôi lúc lúc với đống ve chai, dù nhà đông và cũng có những khó khăn riêng , nhưng chị gái tôi vẫn chấp nhận cho bốn mẹ con tôi tá túc. chị lan cho biết như vậy .(và các thong tin vên của xóm cũng đã thuyết minh cho chúng tôi biết về gia đình chị như thế , và còn khổ hơn như thế nhiều lắm )
là vì sau khi chồng mất , một mình người đàn bà xoay vác nuôi ba đứa con 9trong đó có hai cháu snh đôi ), thì bỗng đâu cháu lớn là bé hân bỗn xuất hiện những cơn đau lien tục ở đầu gối . Và sau những cuộc khám lien mien , thì cháu được định bệnh là : viêm khớp gối nặng và suy tim .cháu thành công dân thường trực của bệnh niện nhi đồng hai , đó là lý do vì sao con bé 12 tuổi lại còm nhom , gày và yếu hơn cả hai đứa em sinh đôi là bé quỳnh nhi , lan nhi 9 tuổi .
Kể về con người mẹ sụt sùi : khổ lắm chồng mất , trong vào con , dè đâu con lại bệnh thế , nó mà bề gì chắc tôi chết mất
Sắp lại xấp hồ sơ bệnh án của đứa trẻ chúng tôi động viên : dù gia cảnh thế mà sao thấy cc1 cháu thayt65 ngoan , chăm ch3 học hành , lại tham gia lễ ở nhà thờ hào hung say mê , chị lan bỗng tươi tỉnh : đấy , chắc chúa thương tôi cứ nhìn thấy chúng là tô lại thấy vui , làm cucự bao nhiêu nghĩ đến con tôi như thấy có điểm tựa , song mà nuôi chúng .
Quả là vất vả cho chị : quần quật đi mua đi bán , quần quận than gây đưa đón con đi học , đưa con đi bệnh viện triền mien .chính hình ảnh người mẹ tí teo chở ve chai cũng đầy một xe, chở con cũng đầy một xe làm một cô giáo chú ý và động long , cô giáo ấy tên là cô sang dạy ở võ thị sáu , chú ý và quan tâm , dù các bé nhà chị lan học bên lê hoàn , cô sang vẫn liên lạc tìm cách giúp các cháu con chị lan , cũng chính cô đãliên lạc với tình nguyện viên về trường hợp này .
tìm hiểu chúng tôi cũng vui , vì biết chính quyền sở tại khi biết gia cách cũng đã đưa gia đình chị vào chương trình xóa đói giảm nghèo , quan tâm việc học hành của các cháu .
Song vẫn là quá nặng nề 240 ngàn tiền trợ cấp một tháng cuãng như hạt muối bỏ biển mỗi khi hân lên cơn suy tim , và nhập viện .
Và chính vì thế chị là một trong những trưỡng trường hợp được cha lãng tử xét trợ cấp khan cấp .cm62 món quà hai triewu65 đồng chị lan rơi lệ : vậy là tết này con bé hân có thuốc uống rồi , chớ tết tư nó đau , em chẳng dám mượn ai , em thiệt phận làm khổ cha già và anh chị em trong gia đình quá nhiều rồi .chị lan thít thít .
Rời gia đình chị lan ở gò vấp , chúng tôi đi tiếp ...vừa lúc ba đứa trẻ ùa về , chúng ríu rít khoe với mẹ chùng về lễ thánh gia , chúng thấy mẹ chúng cầm phong bì quà cười tươi mà mắt vẫn còn ngấn lệ .
Xóm nghĩa tình ở tân thới hiệp
Chúng tôi đi đến tiếp một con hiểm nhỏ ở khu phố 1 phường tân thới hiệp để cảm nhận một câu chuyện khác thấm đẫm tình người, mà những con người đầy ân nghĩa khi được hỏi thì chỉ cười : có gì đâu , người nghèo với người nghèo giúp nhau vậy mà
Chị trần thị mai nguyên quán mãi hà nam , cái khó nghèo đưa chị vào tp HCm giúp việc nhà cho bà con khu vực nhà thờ lạng sơn gò vấp .Trong đó có gia đình chị ngọc .thương người đàn bà xa xứ xa quê chị ông cũng hay quan tâm tới chị mai
Bẵng đi một thời gian rất là dài , chị mai đi đâu đó mất tích mật tiêu .sau đó cị quay lại và báo tn chị có chồng .thôi vậy cũng mừng cho chị
Chị mai nên chồng vợ với anh Trần hữu vinh , xui rủi cho họ làm sao , ô nhà cả đời làm mướn của hai hợ chồng chat chiu hóa ra nằm dưới đường điện cao thế . Nhà nước giải tỏa trắng không có được bồi thường , lỗi này do anh chị thiếu hiểu biết mua của mấy người xây lậu bán thì phải chịu chứ biết sao.Mất nhà trong choc lát và thành người vô gia cư , anh Vinh đổ xuống đột quỵ và hóa rồ .tỉnh anh toàn vớ dao d89òi chém chết một ai đó vô hình , quả là khổ và quả là đáng sợ .
Bồng đứa con tho8 , chị mai vực chồng tới ở mướn ở khu ttân thới hiệp , chị ngọc biết cũng hay qua thăm .
Xóm nghèo nhanh chóng nhận cái gia đình khốn đốn đó thành than thiết , dễ là phải vì toàn đứa nghèo với nhau , người nghèo thương lấy người nghèo , họ chỉ cho chị mai đi hốt thuốc nam , đi châm cứu cho chồng không mất tiền .Ơn Chúa, sẽ có một loui61 thoát cho mỗi mảnh đời , dù rang chị mai thì không là công giáo .
Xóm ấy tốt that , họ bàn với nhau , vợ chồng nhà Mai vinh ấy mà , giả như thằng chồng nó cứ khùng hoài rồ sẽ ra sao , con vợ giữ chồng , coi con chả xong , chúng nó chết đói mất thôi .mà này , hay anh chồng tiếc cái nhà , thành ra nó hóa điên thế nhỉ .
thế là họ bàn nhau tang cho nhà ấy ...một cái nhà .họa có mà mơ , toàn kẻ kiết xác bần cư mà lại tang nhà cho kẻ bần cùng khố rách !
thế mà có that họ bảo với nhau : cái hẻm của mình thì hẻm cụt thu lu , nó tận cùng trong hóc thành ra chủ d89ất xưa họ cũng thương , họ chừa con hẻm that là rộng cũng cả hơn bốn mét . Có mấy nhà nghèo kiết , gì đâu mà tính toan , lấy cái hẻm đó làm nhà cho gia đình mai Vinh đi , mình đi hẹp lại tý càng vui càng ấm cúng .thế là anh tân thì gôm cho mớ cây ,chị mai thì gôm bạt , chị lập thì hứa cho nước cho điện mà dung , cả xóm xúm lại biến hẻm thành nhà cho cái gia đình khốn khổ .
Cũng là khó , vì xét luật thế là vi phạm rồi phường rồi quản lý đô thi phải tới thôi , cả xóm đứng ra xin , làm giải trình , cam kết đây là đất tư , là bà con tự nguyện nhường nhịn cho , không có kiện tấu , làm nhà đơn sơ , nếu nhà nước mà có làm công trình ở cái hóc này , bà con sẽ lập tức tháo dỡ .TRăm cái lý không bang ngàn tỷ cái bể tình , địa phưng cũng chap nhận giải pháp tạm thời giúp cho gia đình đó có cái nơi trú ngụ .
Và thế là có một ngày cả xóm dìu anh chàng vinh hay la hét vào căn nhà mới thiết kế bang lá tôn cây , bang cả tình người của xóm nghèo khu phố 1 tân thới hiệp
Người đàn ông ấy lặng đi .Và lạ lung anh ... tỉnh ra , không ăi còn thấy anh la hét cầm dao rượt chém kẻ thu không định dạng .chị ngọc hồi xóm cũ cũng vẫn âm thầm tới thăm nom .chị không đến một mình , chiều tối nay chị đến cùng với tình nguyện viên cộng đoàn Chúa xót thương , họ gửi cho anh cị món quà , đủ để mua mít ván it tôn , bởi căn nhà nghĩa tình sau mấy năm cũng đang có mòi xuống cấp .
Ngay mùa xuân có rất nhiều nhóm tình nguyên ra đi , thau nhặt tom góp nhng74 chuyện đời ấm áp như thế , mọi giải trình , mọi kết quả đều được báo về cho vị mục tử là cha linh hướng của cộng đoàn .Ông vẫn chưa hẳn đã hài long , bởi vì , trợ cấp cho các gia đình ngặt nghèo chưa phải là đích điểm sau cùng mà vị linh mục muốn .Ông muốn sau những chuyến đi thực tế như thế ngoài sự trợ giúp còn là phải khơi dòng chảy để những yêu thương kết nối với nhau , để những người nghèo phài có một điểm tựa về tinh than , để họ có thể tiếp tục vượt qua mọi khó khan để song tiếp , song đẹp , song cuộc song của những chứng nhân . Bởi nghĩ cho củng không mấy ai chết vì nghèo vật chat nhưng lại có thể chết vì tuyệt vọng tinh than .Tìm ra điểm tựa , nhân rộng ra và lien kết cho vững bền , công việc khó khan ấy rất cần đến tâm huyết trí lực của bậc chăn chiên trong bài giảng , trong hành động .
Cần cố gang - Cha dặn các con - ra đi , và quan sát kỹ càng , trong mổi mảnh đời Chúa luôn gửi ở đó một tín hiệu vui , hay tìm hay nắm bắt để cái diểm tựa đó nâng đỡ con người vươn lên nghịch cảnh .
Qua những công việc , những gặp gỡ cụ thể , những bước chân tình nguyện viên đang trưởng thành , đem lại nhiều hoa mùa xuân tươi đẹp dâng đời , và giáo hội ,

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét