20 tháng 11, 2012

Bây giờ thì mình lỳ lắm rồi .
Chị nói đúng ! Rồi đến lúc mọi sự đều vô vị mà thôi .Nhưng mình bổ xung : hương vị đời , thì phải do chính bản thân mình kiến tạo lấy .
Sẽ chẳng có gì còn đọng lại ngoài tình thương , thiếu đi điều đó mọi sự đều là vô nghĩa .
Mà thương thì sẽ khổ , sẽ đa đoan . Chấp nhận đi , một đời đa đoan chính là một đời k vô vị !
Chẳng còn cách sống nào khác , chẳng còn tồn tại nào khác . Dứt khoát là như thế .
Một cõi thương thì phải rộng rãi , biết làm sao được !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét