22 tháng 10, 2012

Tự do ..tự do và tự do
Khi khát khao tự do , là khi chính chúng ta đang ở trong trạng thái bị tù ngục .
Quả là thế , tự chúng ta đã thiết chế nhà tù kinh khủng nhất và tự mình biến thành nô lệ mất rồi , một nhà tù quá vững chắc mà cuộc đảo thoát sẽ gần như là tuyệt vọng .
1- Ta làm nô lệ , làm thân tù cho vật chất !
vật chất tự thân nó chẳng hề có tội : vàng tiền đô la , các phương tiện hiện đại chẳng hề có tội chút nào , ấy vậy mà tự ta , ta đã biến mình thành một tù đày hèn mọn vô cùng ,khúm núm , xun xoe , bán mình trước một cai ngục vô hồn , và những vô hồn ấy được chúng ta tặng cho một linh hồn độc ác .
Nói về của nuôi dưỡng các thân xác , thực ra , quan trọng nhất là nước , nước thì được Chúa trời cho không, thứ còn lại thì quy ra vài cái chất : bột , béo , đạm , và vi ta min đơn giản chỉ là thế !
Vậy mà chỉ cần thêm tý gia vị , thêm tý màu mè , và các nguồn thực phẩm khác nhau , kích thích mấy cái cơ quan xúc giác của ta , ta bán mình vì sự không đáng .
Ta khinh mạn trước mẹt khoai của bà mẹ già nơi góc chợ,  ta cho là quê mùa , nhưng lại sáng mắt mũi , và cho rằng mình oai, khi có cơ hội đặt chân vào một cửa hàng thức ăn nhanh , sau cửa kính và ánh điện .
Vừa tiền mua một cái chiếu cói nắm thì ta lại không muốn , cứ phải thèm khát một cái nệm kim đan , dù túi không đủ khả năng , thế là cứ sôi gan ruột cố cho bằng được ....
Rồi ví như muốn di chuyển từ A đến B chẳng hạn , tiện xe đạp thì ta cứ đi , nhưng không , ta lại cứ ngóng mắt nhìn cái xe me-xê -déc chạy vù qua , cơn tăm tối cắn xé ta , ta nghĩ chiêu , nghĩ kế nghĩ mưu có xe hơi cho bằng được!
Và như thế ta nhốt mình , bán mình , làm ô uế đời mình cho những sự chẳng đáng tẹo nào , đêm ngủ mất ngon , ngày ăn uống thất thường , đầu óc u minh vì tính mưu tính mẹo .Ngày hạnh phúc qua mất , ta thành tù nhân , một tù nhân ngu lâu , khốn khổ .
Ngày qua tháng lại , ta bị cái vật chất vô hồn cưỡi đầu , cưỡi cổ , thành một tù khổ sai và lại còn vui vẻ vô cùng , ta mất cả một kho tàng đích thực : là sự tự do , dự vui vẻ , của kho vô giá diễm lệ của thiên nhiên , ta mất sạch mà chẳng hề hay biết !
Ôi thôi thôi , khốn khổ và khốn nạn , tỉnh ngô cho mau , phá ngục mà thoát ra , phá thế nào ư : dễ quá trời : rũ bỏ , và diệt lòng ham hố vô độ ! Nói dễ chứ khó à , nhưng muốn tự do thì phải thế chứ .
ăn cho lắm cùng ngày hai bữa
Ngủ cho nhiều cũng một chiếu chăn
Thật lòng sám hối ăn năn
Không tha thiết của ngoại thân vô vị !
Viết sau ngày sám hối thứ nhất !
Kẻ hèn tự nhận là sám hối thôi , không dám dán một cái mác lớn lao : tự trọng !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét