13 tháng 6, 2012

Mình sẽ mãi thương nhau

Cả chiều nay đi với em nhà báo trẻ
Em ơi , thấy không cả một thảm trạng
HIV, ma túy , bệnh tật đói nghèo , cả một thác lũ đẩy một nhóm người dân nghèo xuống vực thẳm
Em có thấy , đôi mắt vàng ệch của cô gái trẻ, cô ấy chỉ còn là thây ma , hai đứa con chạy tung tăng , lòng tôi đau như cắt .
Em có thấy cả một gia đình chết vì HIV, còn duy nhất đứa trẻ 14 tuổi .Người bà con dốc túi mua huyệt đợi ngày chôn cháu mình ,bản thân anh ấy sắp khánh kiệt vì nợ nần túng thiếu .
Và trong đống mồ mả , có bà mẹ nuôi con , thương con dứt ruột thì cũng thi thoảng cho năm ngàn , 10 ngàn ăn bánh
Không còn gì hi vọng , ngoài duy nhất tình thương , tình thương của những người quá nghèo với nhau , được ngày nào ,hay ngày đó
Họ cần lắm sự quan tâm dù nhỏ bé ,nhưng cụ thể , chút vật chất , chút tinh thần , kiến thức để hiểu rõ căn bệnh , sống cùng nó sao cho an toàn ....Cần lắm lắm .
Em đã hiểu vì sao tôi lăn lóc , vì sao tôi dan díu hoài với bà con , khổ vậy ,mà bà con vẫn thương tôi , một chút dặn dò : đi nắng hoài , ráng giữ lấy làn da, một người anh gọi tôi là cô bắc kỳ nho nhỏ...
Một mình tôi thì đuối lắm , nhưng nhiều tay vỗ sẽ lên kêu , không thể nào vô cảm với đồng bào, phải tận dụng mọi phương tiện , mọi cơ hội giúp đồng bào mình đỡ khổ .
Đó chính là lý do tôi bất chấp tất cả ,những thị phi , những thiệt thòi , tôi vẫn cứ đi thôi , những số phận bần cùng khốn khổ cứ réo gọi tôi .Tôi biết đời này kiếp này , tôi gắn bó với họ rồi , gian díu ái tình này sẽ là định mệnh
Ai mà cho gì giúp gì tôi sẽ nhận tất ,chút quần áo cũ , tý mỳ tôm , tập sách hay là bút viết ,và tôi lại lọ mọ mang đi cùng khắp , gọi là có tý quà ,nhưng đó là cơ hội là cái cớ gần bà con , để lắng nghe , thấu hiểu ,và chia sẻ với nhau những gì có thể .
Bà con ơi đừng quá sợ , HIV chỉ có ba đường lây , tránh điều đó ra , thì đều có thể sống vui với nhau mà. Đến khi thời kỳ cuối , thì cẩn thận hơn một chút về các bệnh truyền nhiễm
Xin hãy thương mến lấy nhau chừng nào còn có thể , để mỗi ngày sống có chút niềm vui,để rồi nếu cái chết có tới trước thềm , vẫn có thể cười dù nghèo , dù đau đớn
Mãi mãi yêu mến , xóm nghèo bãi rác ơi . Xin hãy cho đời tôi đi trọn vẹn mến yêu này , không gợn chút phân vân hơn thiệt !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét