Vui thật dịu dàng
Một buổi sáng vui , đi chợ gặp bà , đưa giúp bà tới một người quen , bà để quên bịch đậu xanh , thế là vòng lại lấy cho bà , thành ra về nhà giờ này là hơi trễ , nhưng vui
Gặp Tý thợ hồ , chia tập bút thước cho hai con nhà Tý , dặn cậu ấy là đừng để hai trẻ bỏ học , dù biết năm nay cực khó khăn . Cậu ấy cũng bảo : em cũng biết là các cháu muốn sướng thì chỉ còn đường học vấn .
Con bé Ngọc Tú nó bỏ học phải như trước thì mình vật vã đau khổ lắm đây .Nhưng bây giờ thì mình bình tĩnh chấp nhận cái sự không như lòng mong ước .Nó không mẹ không cha , bà ngoại thì già và quá yếu rồi , đối với nó thì bỏ học đi nhặt chỉ ở xí nghiệp may hữu ích hơn là học hành . Chẳng thể nói đúng sai , chỉ thấy tiếc .
Nhưng mà xét lại ,mình đã gầy cho nó qua lớp tám , làm hộ khẩu khai sinh cho nó rồi , nó cũng có thể tạm sống cuộc đời lương thiện như bao người , không rớt xuống bùn lầy là cũng tốt . Sức mình làm được tới đâu , mình đã làm hết lòng , thành ra không có sự đau đớn dằn vặt
Một nửa ngày sống theo một đời mới thấy nhẹ nhàng , nếu mà thêm vụ kiếm tiền được nữa là thấy đời vui tươi hỉ hả .
À chiều hôm qua em TH tới , em bảo em sắp làm mẹ , chúc mừng em nha . những li ti vụn vặt mà chị nhìn thấy quanh mình , thì chị cũng chả tiếc em , còn việc xa xôi lớn lao , chị không muốn và cũng không làm nữa .
Em bảo ,chị cắt tóc được đấy .Thế à, người thì bảo được người thì không khen , nhưng cái chính là chính chị thấy thích .
Đời đẹp lắm , rất đẹp mà , muốn chia cho những người tôi mến yêu cái cqảm xúc nhẹ nhàng này , rất nhẹ nhàng và bình an . Cứ yêu đời này thật chân thành , đời sẽ rất đẹp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét