Lù cún sầu giờ đang ở cùng 108 người điên dù anh ấy hoàn toàn tỉnh táo , Kiến sầu có một sự rất đặc biệt : nếu anh ấy muốn nhìn ai ,thì phải nằm xuống giường , còn khi anh ấy đứng lên , thì anh ấy chỉ còn nhìn thấy khoảng đất tối tăm dưới chân , đầu anh ấy bị gập chặt xuống sát ngực , và hai vai nhô lên , hao hao có nét giống nhân vật anh gù nhà thờ đức bà , anh gù là nhân vật của văn học , nhưng Lũ kiến Sấu thì đang hiện hữu có thật trên đời . Cuộc đời Kiến sầu bỗng cắm mặt xuống đất ,không nhìn được bất cứ ai , bắt nguồn từ cái sự dính dáng tới ... tiền , nói đúng ra đó là một tai họa.!
Ban đầu thì Lù kiến Sầu có mẹ cha , và cũng có tiền , cha mẹ lần lượt qua đời , Lũ Kiến ta cũng buồn , nhân có một người bạn tình thương mến thương ở khu Phú túc , Kiến sầu mới tính kế bán nhà cửa , gomgóp toàn bộ bạc tiền , tới phú túc mua thổ lập vườn , lập nghiệp giàu sang và gần bạn hiền tình thương mến thương cho đầm ấm .
Cái giấc mộng chân chính ấy , cùng với kiến sầu tung tăng lên đường , nhà cửa thanh lý chuyển thành một ba lô tiền , Lời bạn tri giao cũng đã đưa tin , Kiến sầu ta tới nhà bạn ở , và cùng bạn đi tìm đất tìm vườn lập nghiệp.
Bạn bè tri kỷ , lời nói keo sơn , bạn đang khó khăn , có ý mở lời , bẻ ngay năm triệu kiến đưa bạn chi dùng , bạn bè cứ phải là như thế .
Ấy vậy mà vài hôm sau bạn mượn nữa , thì cũng đưa chứ sao , nhưng trong lòng cũng nghe cừng ... xốn xao vì ....lo ngại !
Và lần thứ ba thì kiến từ chối , đành phải vậy thôi , kiến sầu ta cũng mong nhanh tìm được nhà cửa đất điền ,không kịp rồi kiến sầu ơi, bạn bè tâm giao thành ra quân phản chắc .
Họ trộm toàn bộ bọc tiền của kiến , anh ta quáng quàng van lạy ỷ ôi , kẻ gian tham quay phắt quên mọi ân tình , sự việc đưa ra chính quyền , họ ngạo ngược tố kiến là quân khố rách áo ôm , tới nhà làm phiền và vu cáo sự thị phi cho họ .!
Thế là mất trắng tiền của , mất luôn tình bạn tri giao, mất luôn cả niềm tin vào cõi người , cú sốc ấy kiến Lũ kiến Sầu thành một người khác hẳn .
Kinh khủng hơn cả cái chết ,Kiến sầu chọn một cách hành xử thế này : anh ra chợ phú túc đứng trơ trơ như cây cột đá , đầu cúi gục xuống ngực , kể từ đó kiến không một lần ngẩng lên , không nói một lời , dứt khoát không nhìn ai nữa .
Cái gì quá lạ , riết rồi cũng quen , ngày qua ngày người đá , dị nhân của chợ phú túc đồng nai bỗng trở thành quen thuộc
Đứng gữa chợ đời ăn của bố thị của bá tánh để sống mà chẳng nhìn ai , toàn bộ cơ xương của cái cổ dị nhân hóa thành một khối cứng chai như đá .
Những móng tay người đá mọc dài ra như rễ cây quấn vào nhau cong queo, anh vẫn cứ đứng trơ trơ như thế .
Câu chuyện về Lủ cún sầu đứng gục cổ gữa chợ đời ,đã bay đến tai một người , anh ấy tên là Hoàng , ở một huyện khác của đồng nai , anh hoàng đã đến , và đã mang dị nhân người đá ra khỏi cái chợ phú túc ấy !
Anh Hoàng là ai chứ , và lý kiến sầu giờ sống ra sao , tôi sẽ lại viết trong bài viết sau , còn bây giờ thì tôi ... đi ngủ đã .

Muốn nhìn mùa thu ,thì Kiến phải ...nằm

Kiến mà đứng lên ,thì mùa thu chỉ nhìn thấy cái chỏmđầu của Kiến

Tạm biệt , anh lũ kiến sầu , thôi đừng khóc nữa nha . Nếu có duyên thì sẽ còn gặp gỡ !

b
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét