Mừng cho chị!
Quả vậy chị Kiều Thu ạ.Đóng tất cả lại vứt chìa khóa căn phòng tối xuống đáy sâu đại dương , mở cánh cửa mới ra và nhìn ánh mặt trời quý giá .
Đưa tay đây nào , mùa thu sẽ dìu chị vào đường thơ ấu hồn nhiên , một đường , mà đi trên đó ta bỗng như trẻ nhỏ .
Một ngày cũng quý , một ngày thôi, mà nụ cười cũng chân thành , ánh mắt trong veo , không quầng những khoảng tối tăm , khốn khổ .
Hơi tiếc phải không , giá chi chị nghe em , thì cũng có sáu năm đời thật sự là sung sướng !
Song le không là muộn , cháu Hội nó cũng bảo thế đó chị Kiều Thu à. Dù chỉ một ngày thôi cũng sướng !
Vậy mà vèo một phát , hai tuần , cố lên , chúng ta có hai tuần tiếp theo nhé.
Chị bảo , đợi hai tuần tiếp , dù chỉ là tận hưởng năm phút bình an thỏa thuê , chị rút xuống: mười ngày đi em , không được chị à, nhà em thì quá xa , các cháu thì cũng yếu và chưa thể tự lập . Thêm nữa em còn phải xoay xỏa mới có ...quà mừ ! đâu dễ dàng gì chị Kiều Thu , chị hiểu rõ trước đây em nghèo kiết thế nào , giờ vẫn thế ,ấy có phần còn tệ hơn ý chứ !
Em đánh giá là tình hình rất khả quan , có thể dùng dịch truyền , nạp năng lượng bằng sữa như thế là rất khả quan đấy chị ạ. Thêm nữa , tinh thần hưng phấn cũng sẽ như một loại thuốc diệu kỳ , phép lạ sẽ xảy ra , nào ai mà biết được !
Đời thay đổi khi chúng ta Thay đổi phải không nào. Quả thật là tuyệt diệu .
Đêm qua về em mở thánh kinh đọc thấy câu này : không bẻ gãy cây lau bị dập nát , và không dập tắt tim đèn dù chỉ còn khói !
Tuyệt vời thật phải không , cùng đích của cuộc đời ,của con người là yêu thương vậy thôi, yêu thương và hi vọng .!
Em bật mý với chị nhé , em có rất nhiều chiêu dí dỏm lắm kìa , em sẽ đưa chị đi ngao du, chị cứ tự nhiên giao cái thân xác đớn đau ấy đu đưa trên võng , còn ngao du vi vu thế nào lại là việc của em , hehehe , suốt sáu năm , em chỉ mong giúp chị vậy thôi mà .Chị nghĩ xem , đeo lỉnh kỉnh nhiều bao bị , sao mà chạy được , huống hồ là bay , vất ,vất bỏ hết đi ha ha ha , một bao bị , hai bao bị ... cho sạch sành sanh ,nghĩ cho cùng cái nút áo mà vướng víu ta , cũng vất luôn không có tiếc xót .
Này bà chị già thân mến , lắng nghe thử xem , có một tiếng chuông ngân nga , chuông chùa à , hay chuông nhà thờ , thì có làm sao , miễn là đã có một tiếng chuông ngân nga thánh thót và làm ta vui khoái !
Đôi khi là như vậy , phải không chị Kiều Thu , đôi khi những mầu nhiệm của đời đã bị chính chúng ta bỏ quên , thậm chí chôn vùi , tệ hơn lại còn đi đổi lấy những thứ hoàn toàn không đáng .Thật là tai họa. Nhưng thôi , bỏ hết đi nha, vất chìa khóa căn phòng tối tăm ,lỉnh kỉnh đó đi , vĩnh viễn không có chui vô căn phòng đó nữa !
Lần này em tặng chị là thánh thót ngân nga tiếng chuông , hay gần gũi hơn giống như là lanh canh tiếng chuông, tiếng gõ thìa lách cách của người bán dạo cô đơn trên hè phố . Nó vui vẻ , rộn rã biết bao. Nhưng nó là vật không thế nắm giữ , nên ta cũng không lo lắng sẽ buông tay đánh mất đi , nó sẽ tan ra ngấm vào thật sâu trái tim ta , và thế là , nó đọng lại , và viên mãn .
Bye bye chị thân mến , tôi lại vi vu lượn xe ra về trong đêm vắng , bỏ lại bình thạnh với bờ kênh nhiêu lộc thối um , về hóc môn là xứ đông thạnh , lại ngửi mùi thối um của rác rến .
Kệ tía những sự ấy ,mùi ấy , chỉ biết là tôi đang vui khoái vậy thôi , vì tôi chấp nhận trở về đời trẻ nhỏ ,tình nguyện chập chững tập những bước đi mới cùng một con người , tôi biết rõ đoạn đường không quá dài , nhưng thú vị !
Cố lên , Chị Kiều Thu , cố lên nào , chúng ta cùng cố gắng nhé !
Lưu giữ nụ cười của chị với tôi , đề nghị tất cả mọi người thế gian cùng cười và chia vui với chúng ta nhé !
hehehe , khoái quá , chị mà hết bệnh , tui chỉ chị viết Blog nha , vui lắm đó .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét