02 tháng 5, 2012

nhẩn nha nghĩ ngợi

Tối !
Đi dạo một vòng dưới trăng .
Nghe lòng thênh thang dịu dàng , và bỗng nhận ra , loài người cuống cuồng khổ sở thật là vô ích quá .
Chúa tạo ra con người và Ngài đã sắp sếp cho họ có mọi thứ .Chính là tại con người chia rẽ và tạo ra sân hận khổ đau,chứ không có Chúa nào khiến con người khốn khổ cả
Ví như con đường nhà mình nó rất đẹp , con người sẽ còn làm cho nó đẹp hơn , nếu kiến tạo những ngôi nhà xinh xắn dọc hai bên , đằng này cũng con người đặt lệ luật lung tung , tự nhiên đường nhựa cho bò ở mặt tiền , mái gianh mái lá xác xơ , ai nấy kêu la than thở quá sức .
Bỗng nghĩ về những loại người kiềm hãm sự phát triển thăng hoa của người khác , chất gánh nặng gánh khổ cho dân , tham sân si vét cho đầy túi tham , những loại người ấy ,ngày chết đi thì cũng đâu có mang được gì đi nhiều đâu, cũng một cái áo quan ,một cái lỗ hai thuớc đất ! mà lại bị ghét , và ăn lắm có khi lại chết bởi những bệnh kỳ quái kỳ khối ,mình đã thấy những đứa ăn lắm bụng to như thùng tô nô , và chết kỳ khôi rồi , quả là vô dụng ,vô nghĩa.
Chán nhỉ , giá mà có thể cho họ cảm nhận những gì mình cảm nhận khi thơ thả đi dưới trăng đêm này , biết đâu họ ngộ ra nhỉ .
Tiền và quyền là hai thứ cực hấp dẫn , song cũng là hai cái thòng lọng thít cổ người ta ,mình biết rất rõ là như vậy .
Xã hội cứ mỗi ngày mỗi rối như canh hẹ , nóng như là cái chảo rang ,những đứa nào góp phẩn tạo ra cái sự như thế thật là đáng chết quá .Nhưng mà nghĩ cũng tội nghiệp cho những đứa nó , vì thật ra nó có sống đâu mà , nó chỉ là tồn tại thú vật trong cái xác con người thôi, nó sống để nốc để tọng , để nhồi nhét vật chất cho no đầy , thực ra là nó chết mà chẳng hề hay biết .
Thôi mình nên đọc cho những đứa như vậy mấy chục kinh , hi vọng dần dần nó sáng mắt ra mà thống hối.
Tốt nhất là nên học lấy một chữ thương ở đời này , một chữ ấy thôi cả đời phải học ,phải hành mỗi ngày may ra mới bớt thú tính trong mỗi con người , chứ học lắm mà cái cần thì chả học thì cũng là vô ích !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét