28 tháng 5, 2012
không đề
vào lúc
Thứ Hai, tháng 5 28, 2012
Đưa con bé về mái ấm .
Đi giữa phố đông , thấy lòng than thản và trong veo .Dứt khoát là chính bản thân , dứt khoát là như thế .
Có được cảm giác này phải cảm ơn thầy Khải am Phước Linh .Đôi khi từ lý thuyết tới thực hành là khó lắm đấy .
Nhưng mà đúng , quan trọng nhất là mình tự hỏi mình , rằng mình sống ra làm sao , cảm nhận đời thế thế nào , không việc gì phải cay đắng ưu tư với cái việc mình không hề làm ra , với cái hệ quả không phải do mình thiết kế .
Về nhà đọc sách , thấy cái gã người Đức tên là LiON ấy rất đúng , rất tuyệt trong cái cảm nhận của y: tôi yêu em , chính là em đang hiện hữu đây này , tôi chẳng muốn thay đổi em dù là một cái tàn nhang nhỏ xíu .
Tối hôm qua phải đi làm chuyên viên tâm lý cho con gái to đầu , khóc thút thít với mẹ , ôi dào , xấu quá .
Cuộc sống nó vận động không ngừng , khi bổng khi trầm , nhưng ta phải kiên định là không bao giờ là kẻ phụ người , người phụ mình, hay đời phụ mình , mà lòng mình thanh thản tốt tươi , thì không có gì mà phải day dứt .
Ta luôn đếm từng ngày những ơn phúc , và luôn thẳng thắn chân nhận cái giá trị của chính bản thân mình .Thế gian cả triệu người là việc của thế gian , đâu phải thế gian cả triệu người thì ta là vô trị giá !
Vớ vẩn !Ta là một hạt cát nhỏ trên sa mạc mênh mông , nhưng là hạt cát duy nhất là chính mình , không có bản sao , không có sự bắt chước.
Có một sự ta tự hào về ta nhất , đó là ta thẳng thắn và chân thành , thẳng thắn chân thành khi sướng vui , cũng như khi buồn khổ .
Buồn thì là buồn chứ , vui thì hớn hở tung tăng , tà sống là chính bản thân mình , như thế thật là vui sướng lắm .
mà ta chẳng xét nét những người làm ta muộn phiền . Có nhiều người đến lúc chết cũng chả biết là họ làm ta muộn phiền , bởi vì với ta ,nỗi muộn phiền chẳng đọng lại lâu , nên ta chẳng xét nét .
Ây da , nhưng mà ta nhớ kỹ lắm , chẳng quên sự gì , thi thoảng ta đổ ra đếm lại thầm thì , thế thôi .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét