15 tháng 5, 2012

Dằn vặt trong đêm

Một đêm mình mất ngủ
vì một công việc mình Đt làm phiền chị hơi khuya , chị cho hay công việc của cộng đoàn vẫn đang âm thầm làm .Lòng rung lên vì đau xót :
- con bé tý tẹo à, nó hãm , vỡ xương chậu em , xuất viện về nhà rồi , quê nó ở tây ninh lận .
- con nhỏ 14 tuổi , vừa đẻ xong , người ta xin con , còn nó lên tàu về bắc rồi .
-Còn con nhỏ kia lớp 12 cũng đẻ rồi , cha mẹ nó cũng không cho nhận con , bắt đi học tiếp...
Lại là những cưỡng hiếp , những xâm hại tình dục , giao cấu với trẻ vị thành niên , lại thêm những số phận bể tan , vỡ nát ....
Sao không cùng nhau hét lên nhỉ , cho vơi bớt đau lòng . Sao cứ là lặng lẽ âm thầm là cam chịu ...
Hét lên ư , ai sẽ nghe thấy ? Thời nay bệnh điếc hơi bị nhiều , Điếc câm hành vi tử tế có trách nhiệm của con người , miễn tiền đầy túi thì thôi , ác của đứa này là cớ làm giàu đứa kia , một vài con bé con nhà nghẻo rớt lá mùng tơi , mày nghèo , mày không chăm con cái hẳn hoi , để bị hãm thì cho mày chết !
Con kính trọng Cha Lãng tử là phải lắm , cha bận đủ công đủ việc , nhưng cha luôn hướng tới những kẻ khốn khổ khốn nạn ở đời này , cách này cách khác cha và cộng đoàn vẫn có những quan tâm , lo toan cho họ .
Chỉ là thương tiếc , bởi những yêu thương của những con người đồng chí đồng tâm , cũng chỉ là xoa dịu chốc lát nỗi đau thương , những số phận ấy còn phải gồng mình , chịu vật vã cả đời , bởi những di chứng , những ảnh hưởng không thuốc nào cứu gỡ .
Con bỗng ao ước sức khỏe tốt lên một tý , con cái lớn hơn , cứng cáp hơn một tý , con sẽ lên đường , thực sự là phải đi , phải tiếp cận trực tiếp với những tang thương , để làm một chút gì đó dẫu rất nhỏ thôi xoa dịu , chia đau với đồng loại của mình . Ngồi một góc hưởng ấm êm , con cứ dằn vặt và thấy mình có lỗi .
Con cũng chẳng hơi đâu quan tâm miệng thế gian này nọ , nghĩ cho cùng mình sống cái thân mình cho sướng , mà quanh mình người ta đau đớn rên than , thì sung sướng mà làm cái gì , có nghĩa lý gì không , chẳng nghĩa lý gì hết !
Con đã sống với những người phụ nữ có tuổi thơ đớn đau , dù giàu , dù nghèo , dù thành danh hay không thành danh , họ đều bất hạnh .
Con từng thấy một người đàn bà mềm oặt trong một rẫy cà phê ngát thơm , chẳng ích gì , chị ấy đã tử tử .Khổ thay tử tự mà không chết .
Con từng gặp dấu sau thân xác đàn bà , là những số phận khốn quẫn , hành vi kỳ quái cũng chỉ vì bị XHTD từ khi còn bé . Con nhận thức rõ ràng , xâm hại trẻ em là một tội ác cực nghiêm trọng .
Và đó là lý do lòng con cứ cồn lên nỗi xót xa , không thể bình an mỗi khi động chạm vào vấn đề nhức nhối đó .

1 nhận xét: