Em nói với mình về hai đứa có địa vị cao sang , sau khi về hưu nó ra tòa , và cưới hai con nhỏ cũng có danh có tiếng !
Hay ho gì chứ , có gì ngưỡng mộ chứ , hay là đáng nhổ toẹt vào , cái uy của thời vang bóng đâu có thể làm nên thương hiệu đạo đức một con người , và càng không thể mang khái niệm tình yêu cao quý gắn vào cái bọn dở hơi biết bơi đó !
Tình yêu , quý hóa lắm , nhất là tình yêu trong một nghịch cảnh nào đó ,không thể đến với nhau bằng cái thủ tục cưới xin , cái giấy chứng nhận kết hôn , nó cũng đâu có chết yểu .
Ví như trong trường hợp hai thằng điên danh giá kia , dù hoàn cảnh lịch sử đời nó cưới vợ ,người vợ tấm cám già nua , thiếu sự lãng mạn ,thiếu trí tuệ để ý hợp tâm đầu với nhau ,thì các chị ấy cũng đâu có lỗi .
Người ta lại có công đẻ cho chúng nó bày con , nuôi dạy cho trưởng thành cho nó vểnh râu trê lúc tuổi già ,bây giờ lại lôi người ta ra tòa , táo tươi chạy theo mấy đứa kia , hỏi có gì là quý hóa . Nếu thực sự gặp một người phụ nữ rất đáng để yêu , thì chắc chắn người phụ nữ đáng yêu đó sẽ không đòi ,và không cần những sự tàn nhẫn ấy !
Và mấy cái con ranh bám theo đó ,ngoài cái sự trẻ trung đem hiến ra ,thì tâm hồn cũng là loại cạn khô ,rỗng tuếch!
Chứ không à: Nếu nó tâm hồn và nhân cách ,thì phải hiểu cái khó của người đàn ông mình yêu , cái tài sản gia đình của họ là những đứa con , cái danh giá của người ta , sao lại tranh dành cho được một cách bỉ ổi như thế .Tình yêu thật sự nó lãng mạn lắm , nó chất chứa trong đó hi sinh ,hiến dâng , dâng hiến âm thầm mà rất chi thỏa mãn .chứ cướp giật cho bằng được thể xác , giành giật cho được tý vật chất tanh hôi , bắt người ta mua nhà ,sắm sửa ,rồi cưới mình táo tươi bất chấp mọi sự như thế , thì gọi là mang thân đi đổi đời , sao mà mang tình yêu đẹp đẽ dành cho cái ngữ người đó !
Em mà đem sự đó ra so sánh ao ước , là tôi sẽ coi thường đó nha , kể cho biết sự đời thôi , không được nhìn đó là cái mốc để phấn đấu !
Nếu mà phấn đấu như mấy loại đó , thì một đàn bà dân dã như chị nói ngay rằng : Mửa vào , thứ đồ vô giá trị !
Chẳng thà gia nhập BOC của chị cho đời nó vui , còn tình yêu à, khi nó đến thì nó sẽ đến thôi . Và đã không yêu thì thôi , yêu thì sao cho đáng chữ yêu để có chết cũng chẳng hối tiếc ân hận !
Nói thật , chẳng thà một mình một ngựa , bỏ cái máy ảnh vào túi đi ngao du , gặp gỡ chuyện trò với xe ôm , xích lô , thế mà thấy khối sự tốt đẹp .
Loại người ngữ hai thằng chết tiệt đó , vứt vào sọt rác , đừng có mang ra mà khè ai , dù gã từng là thứ bộ trưởng ,chủ tịch ,tổng thống cũng kệ tía kệ thây , chị đã đi qua bao sự đời ,thấy bao khuôn mặt ,chỉ thấy đọng lại nhân nghĩa , thương yêu con người , thì làm nên nhân cách và phẩm giá ,chất lượng con người mà thôi , những thứ khác , chỉ là rác rến phù du , quẳng sọt rác hết !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét