29 tháng 2, 2012

Không đề

Khủng khiếp
Dù là đã lãng mạn hóa sự việc bằng lời lẽ văn học.
Và để câu chuyện được thăng hoa bằng sự thêm mắm thêm muối của vần đề dục cảm .
Thì vẫn là quá đỗi kinh hoàng .
Câu chuyện văn học nước ngoài đó cho thấy sự thảm khốc của nạn nhân bị hiếp dâm , một cuộc sống bị hủy diệt ,còn khủng khiếp hơn là cái chết .
Và để cứu nạn nhân , là ý chí ,là tiền bạc , là sự liên đới trách nhiệm cộng đồng , là địa vị vinh sang của giai cấp thượng tầng, ấy vậy mà cuối cùng vẫn phải dùng vũ lực ( đấu súng ) để loại trừ cái ác .
Và một tình yêu quá lớn ,quá mãnh liệt xoa dịu nỗi đau của nạn nhân...kể cả sự tế nhị trong những vấn đề tế nhị nhất .
Quay về thực tế cuộc sống những nạn nhân bị hiếp dâm , nhỏ tuổi ,không được đỡ nâng , bị dè bỉu ,phán xét ...
Bỗng thấy nổi giận , rất nổi giận nhiều người , nhiều sự đời , họ hiểu được bao nhiêu cái gọi là nỗi đau? Thế nào là cái sự sâu xa ,tối thăm thẳm khôn cùng cuả nỗi đau mà phán xét ?
Nỗi đau và cái chết , sao lại cân đong ? Chết là đối diện với vĩnh hằng và có thể khép lại. Nhưng đau đớn dai dẳng thì sao , nó có dễ khép lại không , và con những hệ lụy.
Ừ ,đâu phải là góa phụ thế mà đắng cay hơn cả góa phụ vạn lần , mình đã khóc trước nhân vật Catherine. Hậu quả thức nguyên một đêm và bây giờ mờ hết mắt mũi !
Nghèo mà bị nạn , mới khổ làm sao , ai người dám nâng niu , ai người xót xa trân trọng ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét