em rất thân mến .
đã có khi nào em chững lại chừng ba mươi giây , tự hỏi xem tương quan giữa chúng ta là gì chưa ? có lẽ đến bây giờ ,sự suy nghĩ ấy cũng không còn cần nữa .
sẽ là nông cạn lắm , nếu ta hồn nhiên mà kết luận : ta hiểu mà ,hiểu được nhau , thế ư ,nông cạn lắm .
Phải là không bao giờ hiểu hết ,không bao giờ hiểu đủ bản thể mỗi con người ,phải là tin tưởng nhưng luôn thấy nhau mới lạ mỗi ngày , vượt qua mọi ngăn cách ,thì đó mới là thấu hiểu .
Khi tôi may mắn trầm mình trong mến yêu của đức Ki tô , tôi mới ngộ ra ,mới vỡ òa ,mới hết sức ngạc nhiên về sự kỳ diệu của cái gọi là mỗi con người ,mỗi nhân vị !
và thế là tôi vội vã ,phải vội vã thôi để ra đi bơi bải trong cuộc trường chinh yêu mến giữa con người , yêu mến như không còn kịp thời gian mà yêu mến .
Và như thế ,em sẽ hiểu sẽ không còn ngạc nhiên , khi tôi đã rất mến thương em ,nhưng cũng đã ,và tiếp tục còn mến thương rất và rất nhiều nhân vị khác !
chao ôi , vì tôi cảm thấy trái tim luôn trống , luôn thiếu ,và luôn khát thèm ,nhưng giao lưu của thương yêu , cụ thể đến vô vàn ,chi tiết đến vô vàn em ạ.
hì hì hì , tôi sẽ bị "phụ tình ' liên tục ,đến là buồn cười , tôi không thấy đau , yêu mến ,và không đòi sự ngược chiều ,chẳng nhất thiết : ông mất chân giò ,bà lại thò chai rượu !
Trong trái tim luôn trống của tôi cũng có những ngăn kéo bí mật ,mà chìa khóa tôi cất dưới đáy đại dương bao la ,trong đó tôi sở hữu riêng tư sở hữu vĩnh hằng ,sở hữu quyết liệt không khoan nhượng tới mức cực đoan những tình ái yêu thương mình tôi biết và ... Chúa biết !
Mọi so sánh là vô ích , mọi kết án là vô duyên , tôi không là bản sao của bất cứ ai , em biết không tôi là như thế đấy , tôi chất chứa mọi sự sáng và tối ,hạnh phúc và nỗi đau, sự tham lam ,niềm đam mê không dừng lại ! trong vô vàn sự ấy , có em , cũng độc lập ,độc đáo ,và rất riêng , và tôi chẳng muốn một mất mát nào hết !
Em có khi nào nhận ra ,tiếng một bước chân đó là dành cho em , tiếng một rất nhẹ hơi thở trong gió là dành riêng cho em , em có khi nào nhận ra sự mật thiết keo sơn của một tương quan , em có nhận ra , hay là hoang phí trong một vô tâm , nhưng vui thay vì em hãy luôn an tâm , lâu và rất lâu rồi ,nơi tôi không có chỗ cho sự phán xét hay kết án !
tôi chỉ còn thấy một vội vã ,một bận rộn , và một dịu dàng mà con người nên dành cho nhau , ngay bây giờ ,ngay phút này đây , kẻo đợi tới ngày mai thì e là quá trễ !
mùa xuân không dành cho riêng ai , ai cũng có phần rộn ràng trong xuân nồng em ạ , cả tôi và cả em , cả thế gian này , thật bất hạnh nếu ta vô tâm mà uổng phí .
thương mến một xuân nồng !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét