09 tháng 12, 2011

Kết lại vụ xâm hại trẻ con ở cái xã bãi rác !

-thứ nhất là sự việc đã được công khai ,để còn có chút hy vọng hom hem ,rằng nước có quốc pháp ,và nhân dân cũng có quyền tham gia vào việc thực thi luật pháp .
-Thứ hai : chuyện bị xâm hại là có thật ,mức độ thế nào theo luật định thì đợi cái kết quả giám định đưa ra ,không còn phải bàn cãi
-Người bị hại : cháu bé quá đỗi thiệt thòi ,nó quá nhỏ ,mồ côi cha ,mẹ không cửa nhà ,nghèo ,thành ra cú sốc này là quá đỗi khủng khiếp .Tự thân mẹ nó ,và họ hàng bên nội nó ở cái xã này chẳng thể bù đắp cho nó được đáng là bao ,nó cần được sự quan tâm săn sóc của toàn xã hội .
- đứa gây hại : Cái thằng này thì cũng là nạn nhân của cái đạo đức văn hóa suy đồi ,phim phủng sex xít linh tinh ,game nhảm nhí . Mày đáng cho mấy cái roi mây ,cái thời gian rảnh rỗi biếng lười nên cho mày đi quyét chợ dọn dẹp công ích cho nó ra mồ hôi ,đầu óc không ám ảnh chuyện dở hơi ,mày gây ra tai họa cho con người ta ,và cho cả bố mẹ mày ,tao thấy hình ảnh mẹ mày mà xót cả ruột .
Vấn đề lớn và ung nhọt là chỗ mấy ông công an ,tôi nói thẳng với các ông luôn ,mà tôi nói là tôi không có sợ .
các ông ấm ớ ,và ấm ớ có mục đích à nha ,còn mục đích gì tự các ông vắt tay lên trán mà sám hối !
Cái tối hôm thứ bảy ,khi người ta bế con tới trình khai ,là người ta đã khổ lắm rồi bệnh viện hóc môn nó trả ra,bảo phải có giấy công an ,nên họ mới phải lết đến cửa công đường ,chứ ai mà thích gì tới cửa các ông chứ !
Tối ấy ,cứ cho là các ông non nghiệp vụ ,không báo cấp trên ,rồi cũng vì nghĩ chuyện bình thường ,nên không cho con người ta đi viện .
Nhưng cả một ngày chủ nhật ,cứ cho là ngày nghỉ các ông quên béng vụ này .bên bị hại họ đi thêm hai bệnh viện lớn hẳn hoi ,họ đã biết con họ bệnh ,mà không khám được thì lại càng đau khổ !
Sáng thứ hai ,thì không còn là yếu nghiệp vụ ,dân bế con đến kêu khóc lạy van, các ông tống ra xúi đểu khai đại là bị té là làm sao ? lúc này đây nhân cách ,đạo đức các ông có vấn đề rồi đấy !
Cả thứ ba, thứ tư nữa ,đá qua và đá lại huyện xã ,xã huyện vòng vo ,các ông thử hình dung ba con mụ đàn bà ,chỉ là tình thương mến xóm giềng ,vừa lo tiền ,vừa chạy bệnh ,vừa lên phủ xuống đồn .các ông nghĩ đi lắm mỏi chân ,chán rồi bỏ chứ gì ,bỏ bên kia thí cho tý tiền là yên chuyện !
Các ông lầm ,và nói thẳng các ông là thứ chai đá về cảm xúc ,tất cả các ông dều có vợ ,mà chỉ hiểu  đó là đàn bà ,các ông tối dạ không hiểu về một từ đại thiêng liêng : Người mẹ !
Nói thật cho các ông biết  lúc đó bọn chúng tôi mù tịt ,chả biết quái gì là giám định khác với khám bệnh ,hiếp dâm khác với dâm dật dâm ô ,lúc ấy chúng tôi chỉ cần cho ra cái giấy  để mà đi bệnh viện  để xác định tận cùng vấn đề bệnh tật mà thôi , và khi cả một xóm đàn bà túm lại bàn bạc cứu đứa trẻ con ,mà đám chúng tôi hình dung ,nó thối cửa mình thì nó sẽ viêm sâu vào trong ,nó sẽ chết hay là vô sinh ,chứ thật ra chúng tôi chả con đầu óc đâu mà nghĩ đến những vấn đề nào khác  !
Thế cho nên chúng tôi mới nghĩ mẹo sao cho khám bằng được thì thôi ,nào là xin lạy van vỉ bác sỹ này ,tư vấn điện thoại này ,và khi đến  cái bệnh viện chuyên dành cho đàn bà ,thì chúng tôi nghĩ tới báo phụ nữ nè ,Tuổi trẻ nè và  vô vàn các địa chỉ khác được tổng đài nêu ra và chúng tôi gọi ráo .
Không tin ông cứ hỏi phụ nữ huyện chúng tôi cũng gọi nè , có bà gọi cho huyện ủy gì đó nè ,có bà lại nhở chồng gọi cho người quen là công an ...quận nhất ,rồi thì các loại tổng đài ,và các kiểu tư vấn vân vân ... .
Cho đến khi chúng tôi hí hửng được khám ở từ dũ họ bảo phải về tiếp tục giám định giám đeo ,chúng tôi vẫn chỉ nghĩ là bệnh nó  nặng thêm lại chạy vào trong người con bé con ,thành ra khi các ông bảo mang ảnh xuống huyện lấy giấy đi ,thì chúng tôi mừng và coi trọng các ông ngang ông bành tổ ,chúng tôi đi tới mấy đứa ,tính là khám xong nó bệnh nặng quá con gái mẹ nó buồn ,đi đông đông lúc về phụ nó một chút .
dè đâu các ông quẳng ảnh trả lại ,đuổi về nhẹ như không ,các ông đẩy chúng tôi vào cái thế thất thểu cùng đường ,thế là chúng tôi chán đời ,lại gào lung tung tiếp đấy .
Nói thật cho các ông biết ,hôm đó lúc con nhỏ bị ói ,tôi đã nghĩ đến cách tới cổng công an thành phố quỳ xuống đất đội đơn xin cứu đứa trẻ kia ,tính của tôi ,nếu cứu một con người là trẻ thơ thì tôi dám quỳ lắm đó .
May mà mấy nhà báo họ tới kịp lúc ,nếu không không biết sự thể nó đi về đâu, đàn bà khi đã máu liều là ghê lắm đấy .
Hóa ra sự điên cuồng của chúng tôi là vì thương con nít và ngay thẳng đơn sơ .còn sự chậm trễ của các ông ,không muốn cấp giấy là vì cái gì ,thì các ông tự biết .
Chúng tôi cũng lờ mờ biết ,vì đã tìm hiểu luật cấp tốc rồi .Nhưng mà đàn bà chả thích sự lôi thôi .Bây giờ chúng tôi về chăm lo cho mẹ con con nhỏ giờ đang tá tục ở nhờ tại cái xóm bù tọt kêu ấp hai đông thạnh .
Tôi chỉ muốn các ông để cho mẹ con nó yên nghỉ ngơi dưỡng bệnh .Mấy ngày qua mẹ con nó khổ nhiều rồi ,tiền bạc không có phải vay mượn ,và chị em hùn cho ,mất công ăn việc làm nữa chứ .
Tôi cũng mong bà mẹ bên gây hại được yên tĩnh bớt nặng nề ,để hiểu cái gốc của vấn đề ,con cái nó hư ,mình không dạy dỗ được là mất con như chơi ,tìm cách cứu nó bằng san sẻ thương yêu ,chứ nghe người ta bày biểu mua mọi sự bằng tiền , tội lỗi được che lấp bằng sự này sự kia thì không ổn ,con cái nó cứ nghĩ có người đậy điệm ,nó sẽ hư thêm  ,tai họa lắm .
Tôi vẫn mong sau vài ngày suy nghĩ ,hai bà mẹ cùng nhau tới chính quyền châm chế cho sự việc nó nhẹ đi ,chăm lo cho con bé thiệt thòi ,tạo điều kiện cho thằng nhóc kia thành người tử tế .
Riêng vụ báo chí ,hay ghi âm này nọ ,các ông đừng tưởng tượng phong phú nha ,chả có gì đâu ,thực ra bây giờ mọi sự nó hiện đại quá đi , tới mức xe ôm cũng có ,các bà bán cá cũng vô biên ,ngồi tý tách một lúc thì nó ra vấn đề vậy mà. Chúng tôi cũng chả có quen biết này kia ,chỉ có một duy nhất là thương yêu nhau ,nghèo khổ thiệt thòi ,thì lý đâu thấy mẹ con nó khổ thế ,đã mở lời ,mà mấy chị em trong xóm lại bỏ nó .
Chuyện thế là hết ,tôi nghĩ thế này ,mọi vĩ nhân ,thiên tài ,và tất cả công an cán bộ thường dân đều chui ra từ chỗ đó của đàn bà .thế cho nên khi chỗ đó của con bé bị hư ,thì ngay lập tức phải đi Chữa .Để nó lớn lên sẽ làm mẹ ,lại đẻ ra rất có thể là vĩ nhân hay là công an ,hay là thường dân .thế cho nên không cho nó đi chữa cái  ấy khi nó bị xâm hại ,nó bị đau ,thì dứt khoát là các ông có lỗi !
Các ông tự ngồi lại ,xem lỗi mình đến đâu .Còn bọn đàn bà bãi rác đến đây là nghỉ ngơi ,dành một ngày buôn dưa lê cho nó sướng !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét