Sơ Lự ơi !
Giờ này sơ ở đâu?
Nhà báo TH cho con biết có điện thoại hỏi thăm sơ ,và sơ đã không còn ở nơi mà sơ rất đỗi yêu thương đó nữa .
Con nhìn thấy tình yêu của sơ dành cho những người già bơ vơ lẫn thẩn ấy trong những chiều nhạt nắng ,khi thì sơ cặm cụi trong bếp ,khi lại loay hoay với mớ củi ngoài sân .Mái tóc sơ bạc theo tháng theo năm ,mà ánh mắt mãi dịu hiền ,ánh lên nhưng tia vui ,khi con đến .
Chân sơ chắc đau lắm phải không ,ngoài sáu mươi ,lại viêm xương ,ngày ấy con đến ,sơ trốn viện về lo cho các cụ già,ngày ấy trong chiều buông tối ,khuất trong vườn nhỏ ,xa lánh bụi trần gian sơ nói với con về tình yêu tha nhân theo gương Chúa sao mà giản dị ,ấm áp .
Sơ ơi ,đừng buồn sơ nhé ,giá trị của một con người trước Chúa rất vinh sang ,dù cho với thế gian ,thì giá trị sử dụng nhiều khi cạn kiệt thì người ta sẽ coi như mức dưới không .Thế gian vốn mang sẵn mầm mống của sa tăng ,biết làm sao ,khi có con người ,là có những điều như thế .
Con thú nhận ,con đến nơi ấy ,một trong những động lực thúc đẩy là được thấy sơ ,thường người ta phải có một động lực rất cụ thể ,rất con người để thực hiện những công việc được coi như là thiện lành ,tốt đẹp !
Con yêu mến sơ ,chắc chắn là như vậy ,chẳng biết có khi nào gặp lại sơ nữa hay không.Chao ôi ,mất đi một gặp gỡ ngọt ngào ,thật là tiếc .Con sẽ gặp sơ trong cầu nguyện ,Tạ ơn Chúa ban cho con những gặp gỡ rất đẹp trong đời .Cảm ơn thế gian vẫn có những con người như Sơ Lự ,"giám đốc đổ bô"mà tôi từng được biết !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét