29 tháng 12, 2010

Trời tối mịt ,và lác đác mưa ,nhưng tôi lấy xe và ra đi ngay lập tức .

Tôi đi ,để mang tới một con người một thông điệp mà tôi biết là sẽ là một thông điệp rất vui đối với một con người ,đêm nay những cơn đau sẽ bớt đi ,sẽ có một giấc ngủ ngon cho một người ,vậy thôi ,rất đáng để tôi đi ngay dưới mưa như thế !
Chú ấy tên là chú Mười ,và tôi chưa từng quen biết trước đó .Chú làm bảo vệ ở bến xe Miền Đông ,vất vả lầm than nhưng vẫn muốn con cái học hành ,và thế là cũng giống tôi ,giống giống những số phận nghèo từng giạt về đây,chú bán nhà ở Gò vấp về xóm nghèo Đông Thạnh !
Lương duyên là do chị Sáu Trang ,cái bà chị chạy xe ôm ,nhân vật mà các bạn đã rất quen qua những bài viết của muathuxuacu!
Bà chị này dắt ông bạn nghèo tên là chú Mười bảo vệ về mua nhà nơi xóm cũ mùa thu ,cái xóm thân thiết vô vàn với các mảnh đời nghèo đã hiện diện ở cuốn nhật ký hành trình XTT mà các bạn từng đọc....
Chú Mười cũng ước mơ đơn giản lắm ,sửa lại mái nhà vừa mua ,vì nhà chủ cũ để hoang khá lâu ,mở vài cánh cửa sổ cho có gió trời ,có cái góc riêng cho cô con dâu vác cái bụng bầu sắp ở cữ....
Vậy mà ....ừ vậy mà nhà chưa kịp sửa như giấc mơ con ,chú Mười chưa kịp vô ở định thần ,thì chú Mười quay lơ ra tai biến mảnh máu não....
Thế là ....cái chị Trang xe ôm ấy ,xắn tay áo lên ,kiếm một căn chòi con nơi góc vườn thuê cho ông bạn già nằm đỡ ,kiếm chỗ gửi con bé bầu nữa ,và lại vẫn loay hoay...riết mấy hôm nay chị ấy sầu đời ,công việc bỏ bê ngoài bến xe ,mà con cái một bầy ...chị chàng lột cái nhẫn con đi cầm lo cho con ,và dành thời gian loay hoay lo cho ông bạn ốm ....
Vậy mà ...buồn cái vậy mà này quá đi ,là vì tất cả sao lại cứ loay hoay ,cái nhà vẫn không thể được sửa cho xong ,chú Mười nằm trong góc vườn suốt ngày thở dài thườn thượt .
Cái "vậy mà" chẳng đáng yêu này phải được gỡ thôi ,chỉ có thể gỡ ở một nơi :UBND xã Đông thạnh!
Đã có ai đó âm thầm động viên ,hướng dẫn chị Trang thảo cái đơn ,đã có ai đó lặng lẽ xác minh ,và đã có ai đó đặt lên mặt bàn lãnh đạo xã cái ước mơ bé con ,chính đáng và rất cần của chú Mười tội nghiệp .
Và chiều này lãnh đạo ủy ban xã đã phê duyệt ,giúp chú Mười thực hiện giấc mơ ,vì trời mưa mà cũng trễ rồi ,thế là tôi nhận lời làm cây cầu chuyển tới chú Mười cái phê duyệt đầy tình người mà hợp lý hợp tình của UBND xã .
Ai đó có tâm huyết và có trái tim của người cán bộ biết thương dân ,và vẫn còn có những người lãnh đạo có lý có tình ,xin hãy nhận từ dân xóm nghèo ,và cá nhân mụ đàn bà rỗi việc ,khùng điên là Mùa thu tôi lời cảm ơn sâu sắc .

Xin gửi giọt nước mắt long lanh như châu ngọc của người bảo vệ bến xe già nua ,bệnh tật trong góc vườn nhỏ chiều nay tới những người làm quan ,mà góc trái tim còn biết mềm mại ,hồng hào vì người khác .

Và xin cảm ơn duyên phận của cuộc đời này ,qua những câu truyện cuộc đời,con người cụ thể nơi xóm nhỏ này ,đã cho tôi cơ hội được chiêm ngưỡng ,quan sát bao điều đẹp đẽ và thú vị.

Vẫn còn đó bao bộn bề ,và lo toan,và thậm chí là rất phiền lòng ,nhưng đêm mưa này hãy cứ là một đêm của tốt đẹp ,bình an,vâng đã có một đêm mưa mùa đông KHÔNG LẠNH!

Con mừng lắm ,hôm nào chú Mười vô nhà mới con sẽ ghé thăm ,và cái bà chị Sáu trang xe ôm ,xù xì ,thô mộc sao mà đáng yêu tệ !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét