.....Nghe xót xa đau trong trái tim,khi thấy những cạm bẫy được giăng ra ,những con người -con mồi thì còn quá trẻ....
Tiền và quyền khiến ra như thế ,chẳng để làm gì đâu ,khi những ngày cuối của cuộc đời ,họ sẽ phải sám hối ....
Những gì hôm nay nhìn thấy khốc liệt quá chừng ,nhưng mình không ngỡ ngàng nữa ....
Không còn lựa chọn nào khác ,cần phải sống như một con người ,thẳng thắn rạch ròi ,nhưng khi cần sẽ khoan dung tha thứ ....
Không có thời gian để buồn chán sụt sùi ,trong cái tối tăm của một vũng lầy ,một phản ánh của làng "Vũ Đại "đương thời ,cần phải thắp lên ngọn lửa ,dù nhỏ nhoi,sẽ phải thắp !
Cần phải nhắc lại câu của PA -Ven -Cooc -Sa-Ghin: người ta chỉ sống một lần ,sống sao cho không sống hoài sống phí ....
Quê hương được tạo ra ,được dương nuôi từ chính những con người ,từ những làng thôn đơn sơ đầm ấm ,cái xấu chưa thể hết ,nhưng cái xấu cần phải run sợ dưới anh sáng của lương tri,những người trẻ cần phải nhìn lại mình ,cần phải xác định rõ ràng lý tưởng sống !
Mọi chi tiết của ngày hôm nay sẽ được ghi lại ,và tôi sẽ cần phải học mỗi ngày ,học để làm người ,một con người Việt nam,sẽ là con số không vô vị nếu tôi tự quên đi điều đó !
Ây da,lại thấy bản thân sung mãn vô cùng ,nào mùa thu ,chúng ta lại đi tiếp con đường gian khổ !
gởi bởi Huongmuathu @ 08:58:27 PM
0 góp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét