18 tháng 10, 2010

Được và mất !

Chiều nay chị đi để nghe một bài về thánh sử Lu ca.Một người thầy thuốc viết nên Tin mừng ,một Tin mừng thấm đẫm xót thương những con người tội lỗi và thống khổ .
Chị về ,trân mình chịu những lời bóng gió của bà con ,những bà mẹ bình thường ,những người dân chơn chất .Lặng lẽ chịu những ánh mắt sắc lạnh nhìn mình ,lấy gì để thanh minh ,Ích gì lời xin lỗi .
Chẳng ích lợi gì nữa em à,sẽ lâu và rất lâu nỗi đau  mới nguôi ngoai ,sức chịu đựng thì chị có thừa ,nhưng có một sự chị day dứt vô cùng :Rằng ,một thời gian dài và rất dài chị đi cùng em ,cách vô tư và rất chân tình ,em không nhận thấy cái chị rất muốn chuyền cho em ,đấy là tinh thần yêu thương ,biết xót xa ,biết cảm thông với số phận con người ,từng ấy thời gian ,từng ấy việc làm ,em lại không nhận ra điều đó hay sao ,hay em chỉ coi chị như một mối để mà khai thác ?
Ngày mai ,nhà người phụ nữ ấy có đám giỗ ,và dĩ nhiên chị là người mà chị ấy mời ,như bao lâu nay dân nghèo Đông thạnh này cư xử với nhau,nhưng chị sẽ tiếp tục là "tội đồ " trước bao nhiêu ánh mắt của bà con ,chị sẽ như mội Ju đa bội bạc và tồi tệ !Những mất mát ấy lấy gì đễ đếm đong .Em với tuổi trẻ hiếu thắng và muốn khẳng định cái tôi ,em đã thành ra vô cảm mất rồi ,chị không tiếc những gì chắt chiu cho em ,chắt chiu trí tuệ ,và vốn sống của mình ,nhưng chị đau lắm em ạ.
Chị cũng cảm thấy quá ngán ngẩm cho cách hành xử của những cấp trên nơi em cộng tác ,thiếu trách nhiệm ,thiếu cái tâm ,thậm trí là thiếu một cái tầm của người làm văn hóa ,không có dũng khí để nhận lỗi và khắc phục hậu quả, mà dù vô tình ,hay hữu ý gây ra.Nhưng chị vẫn tin ,kiểu hành xử như thế không phải là số nhiều trong cái ngành rất vinh quang và ý nghĩa mà em đã chọn.
Kiếm một cái nghề để làm và có thu nhập mà sống thì không quá khó em à,bán vé số ,nhặt rác cũng sống được kia mà ,nhưng gắn bó ,yêu nghề ,trân trọng nghề ,trân trọng người để nâng tầm nghề thành cái nghiệp thì không dễ đâu em ,nó đòi hỏi người ta phải bền bỉ ,phải khiêm nhường ,và phải đắc nhân tâm em ạ.
Người dân bây giờ hiểu biết rất là cao ,họ mổ sẻ vấn đề rất kỹ càng ,sâu sắc ,cái gì là giá trị chân thật ,dù mộc mạc đơn sơ ,mới đọng lại lâu bền trong lòng người ta,mất đi người dân thì sẽ là không có gì hết .Chị mong sau việc này em  sẽ nhận ra nhiều bài học cho bản thân mình ,cá nhân chị ,tha thứ cho em ,tha thứ hoàn toàn ,dù sự đau đớn là có thật ,rất đau là khác .
Hãy suy ngẫm ,suy ngẫm thật kỹ thế nào là được  và mất !Điều đó rất là cần !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét