Nói chung hắn xấu .cực xấu luôn !Cái mặt thì to như mâm ,dày như thớt.Cổ thì đầy một lọng thịt .Và chân thì lạch bạch như con vịt bầu ,nhưng bọn xôi thịt thuộc cấp thì lại cứ tung hê khen rằng hắn sang .Và tinh tướng làm quan thì có từ thuở lọt lòng mẹ.
Thực ra thì hắn chả hiểu gì ý của ông trời ,xấu quá thì lại cứ bị chìa cái mặt ra chốn quan trường ,cho bao người nhổ nước bọt trong lòng ,mà cái mặt cứ ngời ngời phí phởn xã giao ,ông trời khác con người ta là ở cái chỗ đó .
Cũng chả phải lật lại vì sao hắn thăng quan tiến chức như thế ,chỉ biết thì từ A B C rồi cũng bổ túc ,tại chức nọ kia ,vân vân và vân vân các chiêu thức như những chiêu thức mà những kẻ như hắn phải tung ra ,hắn mới có cái chức mà hắn đang ngự cách rất chi lỳ lợm .
Hắn ở thành phố ,nhưng chức vụ thì liên quan tới núi đỏ rừng xanh .Hắn có một đam mê kỳ cục là ...thèm gỗ và những sự liên quan đến gỗ...
Hắn có một thằng trợ lý mắt ti hí và mình dây ,con người thằng này đa số bộ phận là dài dài roi roi ,nhìn nó là nghĩ ngay đến hình ảnh con đười ươi không có lông ,trơn tuột ,lai lai ...con rắn !
thằng trợ lý biết tính của con vịt xiêm lạch bạch ,và cổ có một lọng thịt kia ,bởi thế trong những chuyến tớ tháp tùng chủ đi công du ,ngoài những khoản ....tó tí te thường tình ,bao giờ thằng đười ươi cũng đưa chủ nó vô thăm nhưng salon đồ gỗ cấp cao và rất đặc biệt !
Nhìn thằng chủ lúc đó thật là quái đản ,cổ gã gừ gừ một âm thanh khàn khàn be bé đầy khát thèm ,tay run run rờ rẫm trên những vân gỗ như tay đàn ông dê cụ khát da thịt gái non ,thằng trợ lý quan sát ông chủ của nó không sót từng ly từng tý !
Nó biết ,biết rất rõ ,thằng chủ phải che dấu cái thèm khát bệnh hoạn tới cỡ nào .Dẫu có quyền thế về cái lãnh vực đất rừng ,những để che đậy ,để minh chứng tư cách một quan thanh liêm ,nhà thằng chủ không hề dám chưng bày một món đồ gỗ cho có giá .Tất cả đều dùng theo phong cách hiện đại đương thời ,có nghĩa là gỗ ép sơn P_V_U vân giả mà thôi .....Có nghĩa là dù tiền của chìm nổi như nước sông Đà ,nhưng thằng chủ ị thịt kia ,chưa và chưa bao giờ thỏa mãn ...!
-Anh ,em nói thật ,theo hầu điếu đóm anh bao lâu nay ,em thấy thương anh quá thôi ,em tính thế này thế này ạ....
con đười ươi không lông thì thầm vào tai con vịt ị ...cái mặt mâm dãn dần dãn dần ....Và ,thế là có một tờ giấy ký rẹt nhẹ như không ,vâng rừng ,nhiều héc ta rừng phòng họ đầu nguồn ,lại biến thành rừng khai thác .
Và vài hôm sau có một xe vận tải lớn ngừng trước của ngôi nhà nơi trung tâm thành phố đài trang ,một con đàn bà móng tay đỏ như son ,tiếng eo éo ra vẻ khuê các trâm anh ,được thằng trợ lý đỡ xuống từng bậc tam cấp ngôi nhà ,con mẹ giả vờ la :trời ,chú tính sao mà mang về cái của nợ này vậy cà ,chị biết kê vào đâu bây giờ chứ ....
Thằng trợ lý cũng ra vẻ hạ mình :
-Chị à ,đây là của nghĩa ,của tình ,mang từ trung ra ,dù chỉ là cũ nhưng bà con bảo phải mang tới tận nhà cho anh ,em không thể thoái thác ....
Cái tay sau lưng thằng đười ươi nhéo nhẹ vào hông bà sếp ,con mẹ tủm tỉm cười ,nó ngoái vô trong nhà kêu người phục vụ pha cho chú trợ lý ly cam vắt ....
Lời người viết :đọc báo ,thương bà con Miền Trung ,và trái tijm nổi giận đùng đùng ,hận những đứa phá rừng và tiếp tay phá rừng ,làm thảm hõa lũ bão mỗi năm mỗi tăng ,mới viết chuyện này chửi bọn nó .còn phần nữa ,mai sẽ viết tiếp chơi ,tự nhiên muốn viết luôn một lúc một trăm một ngàn bài nguyền rủa cái bọn lâm tặc hại dân hại nước !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét