23 tháng 9, 2010

Không đề !

tôi ngồi trong đêm,đối diện với số phận mình .Tôi chấp nhận!
Tôi chấp nhận theo cách của tôi ,không thể mãi đau thương và gào khóc với một thảm trạng từ căn bệnh kinh hoàng phá phách cơ thể con tôi .Không ,tôi chấp nhận theo cách của tôi ,tôi sẽ viết tình ca cuộc đời từ trong khốc liệt nhất !
tôi sẽ biến nỗi kinh hoàng thành phút giây hạnh phúc cho con tôi ,đúng như vậy đấy ,tôi sẽ cười vào mũi các đạo diễn và các nhạc sỹ thời danh ,bởi vì ,có là gì đâu so với bản tình ca không tên mà mẹ con tôi dâng tặng đời này !không nghĩa lý gì cả.
họ đã không và không viết nhạc bằng nỗi đau và nước mắt như tôi .con trai ,bản nhạc của chúng ta mới là xuất sắc nhất !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét