Con thấy vui ,vì mình đã khác xưa rồi bố ạ.
Gạt phăng đi nước mắt ,rũ bớt những nặng nề trì níu lấy đời mình ,dọn từng ô ngăn kéo trong tâm hồn ,bỏ bớt đi những thứ đã không còn cần cho cuộc đời con,thật là khó ,thế mà con làm được !
Có những quan niệm ăn mòn vào đời ta ,thành đường lối lớp lang ,được đẩy lên thành những quy tắc ,những quy chuẩn làm ta khốn khổ đau thương ,mà chẳng ai nghĩ đến ,hay không dám nghĩ đến khả năng từ bỏ!
con không diễn tả cụ thể ,nhưng con biết ,con đã chiến thắng rồi ,lòng con nhẹ như bông và thảnh thơi ,cái cảm giác nô lệ ,trói buộc vào cái sự vô hình tưởng quá lớn lao,đã đổ sụp giống như nước đá tan chảy vậy .
Bây giờ từng ngày ,con tận hưởng cái khoan khoái mà con kiến tạo ra ,rất say sưa ,chỉ cần có bất cứ một thông tin ,sự kiện ngoại vi làm giảm sự hân hoan ,là con sẽ gạt sang bên lề ,không tiếc xót !
Con sẽ đẹp đẽ ,vui vẻ và hạnh phúc theo cách của con ,và theo nhu cầu của chính con,tại sao lại không nhỉ ,sẽ chẳng làm được gì có ích nếu bản thân mình là cái lá nhàu nhĩ và héo tàn mòn mỏi .
Vui thật bây giờ mới ngẫm :không có gì quí hơn độc lập -tự do mà Cụ Hồ viết quả là thâm hậu ,nhất là áp dụng vào từng bản thể cá nhân .Ôi có những sự khi nghiền ngẫm ,ta mới tìm ra sự vi diệu!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét