12 tháng 4, 2010

Chị thân mến !

Làm sao chị nức nở như thế chứ ,qua điện thoại chị lại khóc nữa kìa,nín đi chị, nước mắt với tôi lại là khóc cho những khi hạnh phúc kìa ,dù rất hiếm hoi!

Chị ạ,khi dám làm việc đó ,có thể ban đầu chỉ là xuất phát bởi yêu thương ,nhưng sau đó chị cần hiểu là ,phải dũng cảm và chấp nhận trả giá !
Chị sẽ hiểu ,chính quyền nơi đó không ưa chị ,và không một chính quyền địa phương nào ưa kẻ phanh phui sự xấu xa trên địa bàn mình với báo chí đâu ,dù họ có thể cười ,và có khi còn ...tôn vinh chị nữa!
Sự thực ngay các nhà báo chuyên nghiệp còn đang bị đánh đập và chịu thiệt đó thôi,huống chi là dân ,thế nên sự khôn ngoan ,mềm dẻo ,hiểu luật pháp là cần thiết !Cũng không mong các nhà báo có thể theo đến cùng sự việc ,họ hữu hạn mà ,họ cũng như tất cả chúng ta,có những khó khăn và giới hạn.

Khi thực hiện một giao dịch dân sự ,hiểu luật ,hoặc nhờ trợ giúp luật là cần ,hở sườn ,là sẽ bị "cho ăn bùn " ngay tôi không lạ về chuyện này chị ạ.
Và cần thiết thì phải là tiền trao cháo múc rạch ròi ,khổ chị không ,bán cái nhà còm ,cháo múc rồi ,mà tiền chưa thấy đâu ,thì chị sẽ bị ép!Trong trường hợp này ,chấp nhận sự trả giá thôi ,khôn ngoan chút cho đỡ thiết thòi ,giải quyết rốt ráo ,và về đây với tôi ,xứ bãi rác luôn chào đón chị.Ở đây chị hãy an lòng ,với cái ác ,tôi là con sâu róm ,là một con nhím xù lông chị biết mà ,nơi tôi không có sự khoan nhượng !Tôi nhận ra ,đất phương Nam hào sảng lắm ,nó như cái túi rộng khôn cùng ,cưu mang mọi số phận con người mà chả xét nét .Cần vinh sang thì khó ,chứ ngày hai bữa dưa cà mắm mặn và sống thảnh thơi thì nhẹ hều à.Cứ tin đi ,trời hại mới sợ ,người hại thì không là cái đinh rỉ chi hết !Và sống có đức thì cứ mặc sức mà thảnh thơi,chân thấp chân cao ,mắt nhắm mắt mở ngó sự đời ,vui thú lắm !

Nào ,bình tĩnh lại chị của tôi ,có gì mà buồn chứ ,một thân một mình có gì mà ngán sợ ,tôi đây này ,một mạng đàn bà ,với một bầy con ,nheo nhóc với đời kể cũng 21 năm trường ,chết ư ,đâu có giản đơn ,vì sự ấy không quyết đoán bởi người phàm ,mà từ đấng là An pha ,và cũng là Ô -mê -ga,nếu hiểu điều đó ,thì những người cứ thích mọc nanh mọc mỏ với đồng loại sẽ rụt vòi thôi ,tổng thống mà còn tự nhiên té máy bay chết lăn.Thì một đàn bà thường dân hẳn hân hạnh ,nếu tự nhiên chết bất đắc kỳ tử cái kiểu lạ lùng ...hihihi chị vui lên đi,chị của tôi,quái gì mà phải khóc !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét