26 tháng 3, 2010

Như đã trôi đi

Vậy là đã mưa ,mưa thật sự rồi đấy ,nếu mưa mãi ,là sẽ vất vả nhiều .Nhưng trước mắt thì cứ hưởng thụ cái hạnh phúc của mưa đầu mùa đã.
Mưa cuốn phăng bụi bặm ,mưa rào rào trên mái tôn ,nhắc ta là một người nghèo ,còn nhiều lo toan ,nhưng không vì thế mà ta không hạnh phúc.
Lòng nhẹ nhõm ,thoảng một nỗi nhớ rất ngọt ngào .Hiểu rằng đã vượt qua cái cửa ải khó nhất!
Ta không còn muốn đòi hỏi điều gì nữa ,sẽ không bao giờ đòi hỏi với những người ta mến yêu ,bởi nhìn kìa ,hạt mưa tự do ,hạt mưa trong veo và ngọt ngào ,không bị trói buộc.
Ta chìm trong suy tưởng ,cái điều tưởng vô hình ,không phải vậy đâu,sự suy tưởng đã có hình dáng và kết quả.
Ta đã nhận ra ,mình yêu cuộc đời này quá thể ,và rất nồng nàn ,tới mức không có chỗ cho khổ đau đọng lại quá lâu ,bởi ta muốn dành thời gian cho hạnh phúc .
Chiều ,khi cơn mưa chưa kịp đến ,thì ta đã kịp ra sân diều ,nó chính là con đường rác và bãi đất hôi hám trước kia ,ta và bạn bè đã mấy lần tới dọn dẹp.
Có ai đó đã tiếp tay cùng ta làm việc tốt ,rác vẫn xả ra và ai đó đã đốt dùm ,bởi thế những con diều đã bay lên ,ngoạn mục lắm .Nếu rác còn xả ,ta còn dọn dẹp ,ta không thích sự toan tính rõ ràng ,con trai sửa dùm ta cái máy ảnh cũ mèm ,nó bảo :mẹ cứ chụp lại những gì mà mẹ thích .
Ta nhớ bố ,nhớ bài thơ bố viết cho ta,trong bài thơ ấy ta là một hạt mưa ,không phải là hạt mưa mà là hạt nước giữa trời trong cái quy luật có đi có về của muôn đời bất tận .Rồi sẽ lưu lại bài thơ ấy ,nhưng không phải là hôm nay.
Chao ôi ,thật là thỏa mãn ,chiều nay ta đã sửa soạn ,ta đã bước đi những bước nhẹ nhàng ,dù khi rút chân ra khỏi săng đan ,máu đã thẫm ướt đầu bít tất!Đau nhưng mà thỏa mãn vô cùng ,máu đã chảy ,và cũng đã ngửng ,nhưng thật sự là đã lưu dấu lại !
Ta nhắc chị triệu tập BOC một ngày gần nhất ,ta phải có trách nhiệm với các em mình ,ta muốn nhìn nhận trực tiếp vấn đề ,chứ không phải là tránh né.,ta sẽ truyền cho các em lửa ,để tập đối diện với các vấn đề ,bất cứ sự việc gì ,đều phải học cách đối diện ..
Cảm ơn nhé ,cơn mưa chiều vừa ngớt ,ta đã yêu cuộc đời này như yêu một người tình ,nó mới lãng mạn ,hồi hộp làm sao ,nó ngọt ngào và luôn mới mẻ..
Nào hãy tận hưởng ngay cuộc sống này ,ngay phút giây này ,bởi nếu đợi đến ngày mai ,thì e rằng quá trễ !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét