Con vẫn thức.
Lòng nhẹ bỗng ,khi hiểu màu nhiệm của đau thương núi Can vê.
Cha đã thứ tha,một thứ tha rất có giá trị.
Cha đã yêu thương ,một yêu thương đơn sơ mà cao quý vô cùng.
Và cha đã dám chấp nhận để mở ra màu nhiệm phục sinh.
Con hiểu rồi ,tận cuối cùng khổ đau-Sẽ là hạnh phúc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét