TRÒN TRỊA MỘT MÙA TRĂNG TÍN THÁC
LÁ THƯ GỬI TỪ DRAYSAP - KRÔNGANA
- DAKLAK
Cha và các cô chú, anh chị thiện nguyện tín
thác yêu quí!
Con viết thư này từ buôn làng xa xôi
của con, mà với cha và các cô chú anh chị thì con rất vui được ghi địa chỉ rõ
ràng : Làng phong Eana - xã draysap
- huyện krongana – Daklak.
Cha ơi, năm nay con học năm hai đại học sư phạm, và
không bao giờ con giới thiệu với bạn bè địa chỉ của con, mỗi dịp hè hay tết con
thường thu xếp thật nhanh, ra bến xe bắt xe về quê tránh các bạn bè, con sợ bạn
nào đó mà nổi hứng muốn về tây nguyên quê con chơi, thật sự là con sợ hãi....
Cha ạ, cứ bảo xã hội thăng tiến, bệnh
phong bị khống chế rồi, bệnh ấy không lây, nhưng làm sao mà xóa cho sạch những
kỳ thị và xa tránh....
Làng phong quê hương con, cho đến
hiện tại vẫn có gần trăm bệnh nhân nặng sống ở nhà dài do các Xơ nuôi, vẫn có
hàng mấy chục trẻ em mồ côi con cái bệnh nhân phong qua đời bỏ lại.... Nhớ năm
ngoái khi có đoàn khách phi chính phủ tìm về làng, không một taxi nào nhận chở
khách vô, chính các Xơ các thầy còn phải tìm phương tiện xe ôm, xe thồ do chính
bà con trong làng đi đón khách...
Thu năm nay, con tranh thủ về chính
buôn làng của con thực tập. Con cũng ước ao, ra trường sẽ quay lại đây, chính
làng phong Eana đau khổ của con, phụ các Xơ dạy chữ cho đám nhỏ.
Và con đã may mắn, đã hạnh phúc xiết
là bao, khi được lạc vào một mùa trung thu tròn đầy, rực rỡ yêu thương, rực rỡ
niềm tin từ hai chữ đơn sơ: tín thác....
Khi con về bản làng, thấy không khí
khác hẳn, thấy có một cái gì đó khấp khởi vui mừng, thấy có cái gì đó thật là
tất bật. Con lạ lắm, vì thấy mấy bác phụ việc trại phong chạy qua chạy lại, ý
ới gọi nhau, túm một bác hỏi thăm, bác bảo : Con về rồi đấy à, vậy chuẩn bị phụ
các bác một tay, Cha ở sài gòn và thiện nguyện tín thác
gửi quà trung thu cho trẻ em và bệnh nhân nặng làng phong mình con ơi, mừng quá.
Mừng thật cha ạ. Bởi cái làng phong
của con heo hút quá chừng, lâu thật là lâu mới có khách ghé thăm, và khách ghé
đúng mùa trung thu thì quả là...mơ ước.
Bởi vì, chớp bể mưa nguồn, mưa thì
buôn làng con cũng đón sớm hơn đồng bằng, trung thu ở đây, chứ ở đây rừng núi
mờ sương, mưa sụt sùi. Bóng các bệnh nhân phong bó gối nhìn mưa nghe mà não
ruột.
Mỗi khi con ghé thăm nhà dài thăm các
cô chú bệnh nặng, ghé cái tủ thuông cũ kỹ nghèo nàn của các sơ đã thấy xót cả
lòng, lo cho bệnh nhân sức khỏe đã đành, còn cái mặc cái ăn, còn gánh nặng mấy
chục em mồ côi.... Sao có thể đòi hỏi nơi các sơ nhiều hơn đây, quà trung thu ư,
xa xỉ quá.
Vậy mà khi xe hàng của tín thác
ủy thác tới nơi, niềm vui thật sự vỡ òa ra, từng thùng bánh thơm vuông vắn
trang đài, lại thêm một bọc quà rất to mà nguiời chuyển hàng bảo là rất đặc
biệt.
Vâng phần quà đặc biệt ấy con được
hạnh phúc mở ra, là tràng chuỗi, băng sách của cha và cộng đoàn gửi để làm vơi
nỗi buồn của bệnh nhân vui bệnh tình chỉ còn biết hướng tới chúa bằng thân xác liệt lào trên giường
bệnh....
Con cũng được vinh dự khi run run bật
nút cái máy nghe, để bệnh nhân dẫu trẻ, già, đau ít, đau nhiều lặng đi cùng
nhau nghe một đoạn bài giảng về lòng
thương xót hải hà của chúa.
Đám trẻ con thì khác hẳn cha ơi, ánh
mắt chúng sáng ngời hướng tới những thùng bánh thơm phung phức.
Trẻ con nó không biết nói lời biết ơn
sâu nặng, nhưng những ánh mắt, những bàn chân lon xon chạy giáp vòng kia hơn
mọi lời cảm ơn phải không cha, con xin gửi qua trang thư hình ảnh đó làm quà
tặng tới cha và thiện nguyện tín thác!
Rất tiếc, con phải về trường không
kịp cùng các sơ chung tay buổi đại tiệc trăng tín
thác của bệnh nhân và trẻ thơ
làng phong Eana. Nhưng bước chân con lần này rời buôn làng sao nhẹ nhõm vô cùng,
không quá mặc cảm về thân phận của mình, ước chi mai sau này con trở lại buôn
làng, ngoài bổn phận một cô giáo, con mặc cho mình màu áo đỏ thiện nguyện viên,
mang yêu thường từ chính LCXT đến với chính các em bé của bản làng con, tiếp
cho chúng niềm vui, niềm tin sự trong trẻo của một vầng trăng tín thác
không hề có một cách ngăn phân biệt.
DÒNG THƯ VIẾT VỘI CỦA MỘT NGƯỜI CHA NƠI MIỀN CHÈ THÁI NGUYÊN
Xin chào cha linh hướng và Cộng đoàn Lòng thương Xót Chúa Sài Gòn.
Chiều nay sau khi đi làm từ tận một
giáo xứ nghèo nơi tỉnh Thái Nguyên xa xôi. Về nhà thật sự đã rất mệt, cha và
cộng đoàn cũng đã biết nghề hái chè thế nào mà. Mang tiếng là cảnh vẻ, công
việc nhẹ nhàng tỉ mỉ nhưng tưởng chỉ dành cho những bàn tay phụ nữ nhẹ nhàng,
nhưng có đàn ông tham gia mới biết, nghề hái chè cực khổ và nhọc nhằn biết bao!
Vậy mà thưa cha, chiều nay lúc bước
vào cửa nhà con nghe tiếng con trai 10 tuổi của con hát líu lo, tiếng bước chân
nhảy múa khắp nhà như reo vui chưa từng trọn vẹn như thế. Mẹ cháu mất từ lúc
cháu còn nhỏ, một tay con nuôi cháu. Lớn lên thiếu tình thương của mẹ, tính khí
nó cũng hay cọc cằn và…nhiều khi con bất lực trong việc dạy dỗ nó, cha à!
Nhưng con đã thấy, đứa con trai nhỏ
tính tình vẫn bướng bỉnh đấy, đi làm về con vẫn thường phải nhắc nó tắm rửa,
học bài. Nó vẫn phụng phịu với con, dù không cãi lại. Cuộc đời nó đã thiệt thòi
vì không có bóng dáng mẹ, con đi làm vât vả. Đôi lúc la mắng cháu. Con là một
người có Đạo, nhưng cuộc sống khắc nghiệt, mưu sinh nuôi con đã là vất vả.
Nhiều khi đêm về nhìn ngắm ảnh Chúa đóng đinh trên cây thánh giá chỉ dám cầu
nguyện âm thầm. Mong cháu luôn khỏe mạnh bìnha n trong tay Chúa.
Con đã thấy cha ơi! Con thấy con trai
con chạy ra ôm chầm lấy con, miệng luôn ngớt những lời nói dễ thương: Bố đi làm
mệt không, hôm nay con đả làm bài xong, đã tắm sạch sẽ này. Chút nữa bố con ta
cùng nhau sẻ tấm bánh ngon này, ăn mừng ngày lễ có ông trăng tròn.
Ngạc nhiên lắm. Tỷ tê ôm cháu một
hồi. Cháu bảo hôm nay cô cho về sớm, các bạn rủ nhau lên nhà thờ nhận bánh,
cháu cũng vì sự rủ rê của chúng bạn (thật may, là một sự rủ rê hữu ích!) đến
nhà thờ để được nhận bánh, cũng ngỡ chĩ là tấm bánh làm vui lòng trẻ con trong
giây lát mà thôi. Nhưng tấm bánh ấy không chỉ là của ăn thoáng chốc cha à, cháu
kể lại cháu đã gặp những anh chị mặc áo đỏ, đội mũ đỏ rất dễ thương. Hỏi ra con
mới biết quà từ sài gòn của cha và cộng đoàn thông qua các thày dòng vào đó
công tác gửi ra . Nhóm cầu nguyện LCTX đã “mượn “ hình ảnh các anh các chị tín
thác sài gòn làm buổi trao quà thêm xôm tụ (Cháu nói hơi ngược, con phải hỏi
mãi mới rõ là thiện nguyện Tín Thác từ Cộng Đoàn LTXC Sài Gòn). .Vậy mà các anh
chị ấy khi biết con trai con mồ côi mẹ từ bé, các anh, các chị không chỉ tặng
quà , mà đã dẫn con con ra một góc tỉ tê thăm hỏi. Thằng bé của con khi kể đến
đoạn này nó đã khóc cha ơi! Nó bảo, con đâu thích bướng bỉnh, con đâu thích bị
bố la mắng. Chỉ vì lên lớp nhiều bạn vô ý cứ chọc vào nỗi đau. Con mới đâm ra
chán ghét như thế.
Tấm bánh của Lòng Thương Xót đã tái
sinh lại đứa con nhỏ của con cha ạ. Chẳng tính toán tới giá trị miếng bánh dù
không phải quá lớn lao ,nhưng cái tình, cái nghĩa, cái tình thương Thiên Chúa
nằm trọn trong tâm tình thiện nguyện nhóm Tín Thác Sài Gòn. Đã quan tâm đến con
trai con từ tận những điều nhỏ bé như thế.
Niềm tin của con vào Thiên Chúa đã
thổi bùng mạnh mẽ hơn bao giờ hết, lúc con viết những dòng này, con của con đã
ngủ say. Hai bố con đã cùng chia sẻ tấm bánh tâm tình, tấm bánh từ nơi phương
xa Sài Gòn gửi về, tấm bánh chứa đựng điều kỳ diệu đã làm tâm hồn đứa nhỏ không
mẹ, đã lại hóa nồng ấm và thương yêu.
Ngày mai con sẽ gữi bức thư này ra
bưu điện để đến tay cha và Cộng đoàn,
con cũng sẽ xin về sớm ,dẫn con trai nhỏ của con đi ngắm một vòng phố phường.
Thái Nguyên mùa này trời không mưa lại mát mẻ, con sẽ dành thêm nhiều giây phút
trọn vẹn cho con trai trong mùa Trung thu yêu thương này.
Tâm hồn yêu Chúa, yêu Đức Mẹ của con
nay lại thêm tình yêu Lòng Thương Xót, và lời biết ơn sâu sắc đến thiện nguyện
Tín Thác, đã quan tâm đến con của con và các em nhỏ nơi đây. Xin cảm ơn cha và
Cộng Đoàn rất nhiều.
TRÒ CHUYỆN CỦA NHỮNG PHỤ HUYNH CÓ CON EM ĐƯỢC NHẬN
BÁNH THƯƠNG XÓT YÊU THƯƠNG TẠI GX HẠT CÁI MƠN – VĨNH LONG
Tín Thác hòa vào
niềm vui năm Đại lễ Lòng Thương Xót đã tổ chức chuỗi hoạt động chăm sóc trẻ em
nhiều giáo xứ nơi miệt Đồng bằng Sông Cửu Long còn khó khăn.
Các con nơi đây
đã lâu lắm những mùa trung thu buồn bã chỉ biết thèm thuồng nhìn đám trẻ con
phố thị được phá cỗ, được ăn những cỗ bánh trung thu linh đình. Thì năm nay với
tinh thần Lòng Thương Xót cần và luôn được cụ thể hóa bằng các hoạt động bác ái
hữu ích.
Từ sáng sớm ngày
Chúa Nhật các con theo sự kêu gọi hướng dẫn của cha quản của các giáo xứ đã tề
tựu nơi sân nhà thờ Hạt Cái Mơn – Vĩnh Long này. Nơi các anh chị Thiện Nguyện
viên Tín Thác đang chờ sẵn chào đón các con, mặc dù các anh chị mới trải qua
một chuyến đi xa xôi từ tận Sài Gòn lên đây.
Các con ai cũng
quần áo đẹp xúng xính. Mà nhìn các con lại càng thương hơn, bộ quần áo các con
dùng để rước lễ cũng là bộ đồng phục các con đi học hằng ngày. Gia đình nghèo,
cha mẹ làm lụng nơi ruộng lúa đìa tôm cả ngày quần quật mới đủ ăn, cố hơn tí
nữa thì cho các con được đi học với chúng bạn, thì cũng có dư dả gì đâu mà sắm
sửa các con có áo đẹp xúng xính, lại thêm cả lồng đèn và bánh trái, lại càng là
xa xỉ phẩm vậy.
Những bà mẹ
nghèo đi cùng các em hôm nay nhận quà bánh trung thu Lòng Thương Xót đều có
chung tâm trạng vô cùng vui và phấn khởi. Chị Trần Thị Thu Thủy một phụ huynh
cho biết con gái của chị khi được thông báo hôm nay sẽ diễn ra ngày hội trung
thu cháu đã vô cùng phấn khích và diện đồ đẹp từ rất sớm. Cứ nhắc mẹ phải đi
nhanh cho kịp, chỉ sợ đến nơi thì đã tan hội mất rồi!
Hòa trong tiếng
nhạc trung thu rộn ràng hát những bài ca ngợi Thiên Chúa, vui Trung thu có Chúa
bên mình, các em xếp hàng trật tự, mỗi em đều có thiện nguyện viên đi cùng dìu
dắt khỏi lo bị lạc, không phải bị xô đẩy chen lấn như nhiều lễ hội bát nháo
khác người lớn tổ chức ra mà chẳng nghĩ đến trẻ con. Các con lần lượt nhận bánh
Lòng Thương Xót, lồng đèn và bóng bay
sắc màu. Mỗi trẻ thơ đều rộn ràng hạnh phúc. Đấy trẻ con niềm vui đơn giản có
thế, tấm bánh Thương Xót mùa trung thu mang ý nghĩa hạnh phúc như thế đó.
Trích lại một chút thư tín, điểm lại một chút thông
tin cho thấy sức lan tỏa của Chuỗi hoạt động Mùa Trăng tín Thác. Thực sự đã
tròn trịa và lung linh niềm vui, tràn đầy ân tình Lòng Chúa xót thương.
GHI CHÉP CỦA TÍN THÁC THIỆN
NGUYỆN
BBT WEBSITE MUỐICHOĐỜI.INFO
TỒNG HỢP TIN
18-9-2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét