Mẹ yêu quí!
Tháng năm - toàn thể giáo hội sẽ dâng kính lên mẹ những đóa hoa đẹp nhất.
Nhờ vậy mà rục rịch nơi phố chợ hoa ly vàng, hoa huệ trắng, hoa hồng đang đua nhau khoe sắc. Các bà tiểu thương nghe ra mặt cũng tươi tươi, nhờ mẹ tháng này bán gỡ gạc bùi những ngày ế ẩm.
Trẻ con các nhà thờ tíu tít tập dâng hoa.
Vài dăm ngôi thánh đường bắt đầu có những trang hoàng rực rỡ....
Tín Thác chúng con - cái nhúm thiện nguyện bé tí bé con, chả có nổi một chốn nương thân mà người ta gọi là văn phòng đoàn hội, một dúm dăm ba cô sinh viên, ba bốn bà nội trợ dăm anh thanh niên...Vì một đam mê và tin tưởng vào lòng Chúa xót thương, chúng con kém cỏi vậy cũng ráng nghĩ tấm lòng thành kiếm hoa dâng mẹ.
Mẹ ơi, Thiên Chúa vì Yêu mà đến, và đối tượng ngài yêu mê cuồng có là gì khác lchính là loài người khốn khổ chúng con
Nói về họ, chúng con cũng day dứt xiết là bao. Trong hỗn mang loạn xí ngầu chốn nhân gian, người trẻ hôm nay chính là đối tượng bị tấn công dữ dội nhất của sự dữ.
Suy nghĩ rồi cũng thấy là phải quan tâm tới sự nghiệp trồng người, tới việc trẻ thơ thưa mẹ. Bồi bổ cho các em đức tin nếu như các em có đạo hạnh thì còn dễ, vì các em được đến nhà thờ, được học hành giáo lý, có các mục tử giảng dạy khá qui củ. Còn các em trẻ khác tôn giáo thì sao đây ? Chúng cũng là con cái đức Chúa trời, đâu lẽ chúng ta phân biệt ?
Suy nghĩ rồi cũng thấy là phải quan tâm tới sự nghiệp trồng người, tới việc trẻ thơ thưa mẹ. Bồi bổ cho các em đức tin nếu như các em có đạo hạnh thì còn dễ, vì các em được đến nhà thờ, được học hành giáo lý, có các mục tử giảng dạy khá qui củ. Còn các em trẻ khác tôn giáo thì sao đây ? Chúng cũng là con cái đức Chúa trời, đâu lẽ chúng ta phân biệt ?
Vậy nên chúng con tìm cách cộng tác với các thầy cô ngành giáo dục, chuyển tải đi những thông điệp yêu thương qua những chương trình nho nhỏ. Quan tâm tới chúng khi thi cử tuyển sinh. Năm nay ngành giáo dục người ta cải cách sự học sự thi, việc tuyển sinh cũng khiến học trò bối rối và tốn kém. Khi nghe chúng con trình bày ý tưởng, có những bậc nhà giáo cả đời dạy học trò lấy làm mừng vui và cộng tác cùng chúng con rất là vui vẻ. Như nhà giáo đào thị kim Nhi, một hiệu trưởng của một trường trung học phổ thông, cô cho biết ba ngày rời nhà đi thi theo cụm tuyển sinh, trẻ có được suất trợ cấp năm trăm ngàn như Tín Thác chủ trương là rất quí, cha mẹ các em, đỡ được tiền xe cộ, tiền ăn trưa, trẻ con được chuẩn bị chu đáo cũng an tâm mà thi cho tốt ! Cứ nghĩ góp một phần nhỏ tạo ra một công dân lương thiện có học hành có trí tuệ vào đời, chúng con cảm thấy lòng nhẹ và vui, cảm thấy là đã góp thêm một hoa nhỏ, đơn sơ dâng lên mẹ.
Mẹ ơi.
Hoa dâng mẹ tháng năm, con vẫn tin mẹ sẽ vui khi chúng con dâng nên mẹ những bông hoa dập nát tả tơi, mà chúng con cố gắng với sức mọn hạn hẹp của mình, dành lấy từ tử thần, từ đáy trần gian đau khổ và tội tình. Con tin mẹ sẽ không chê, sẽ cầu bầu với Chúa để những hoa ấy nên tốt xinh vạn bội. Khi viết đến dòng này thiện nguyện viên chúng con không khỏi nao lòng khi nhớ tới hình ảnh bé yến nơi một vùng ven, cô gái trẻ chớm tuổi đôi mươi, vừa rời trường phổ thông, chạm cửa trường đại học. Một thân xác đã hóa ra như một cái cây khô bởi một căn bệnh lạ lùng có cái tên là Wilson gần như vô phương cứu chữa.
Căn bệnh thật khủng khiếp và kỳ lạ, đồng kim loại không được bài tiết khỏi cơ thể mà sẽ tích lũy trong cừng sợi cơ từng ổ khớp, khiến tay chân em cứng lại, các ngón chỉa ra như rễ cây, các cơ cũng bị kim loại hóa khiến cơ miệng cứng lại, em mất dần ngôn ngữ và cử động khủng khiếp nhất là những cơn đau, một chạm nhẹ cũng đau, thành ra sự chăm sóc cho em quả là quá khốn khổ cho người thân thiết.
Cuộc đời yến vĩnh viễn sẽ là chấm dứt, bởi tiền thuốc giải độc một ngày lên tới cả trăm đô la, cầm cự ở chợ rẫy được mấy hôm cha mẹ đành rinh yến về nhà, họ hoàn toàn kiệt quệ....
Và yến nằm đó trong góc xó nhà, trân trối nhìn lên tượng Chúa chịu nạn, em hoàn toàn đã cách ly với thế giới.
Mẹ em nhận lấy phần đi kiếm gạo cơm bằng cái nghề giặt thuê. Người bố xọm đi sau căn bệnh của con gái bất đắc dĩ trở thành hộ lý bởi vì : thà vác tạ gạo còn dễ hơn là nâng giấc chính con gái mình, người con bé cứng đơ, chạm nhẹ là đau rát, chăm nó mẹ nó cũng kiệt quệ luôn, tôi lại thay bả gánh phần chăm con để bà đi xoay xỏa kiếm bữa cơm bữa cháo
Cũng như có duyên có nợ với nhau, Tín Thác hay tin, đến với em. Chúng con thấy ngay gánh kinh tế gia đình này suy sụp đã đành, nhưng khủng khiếp hơn là chính yến và người thân hoàn toàn mất phương hướng và cùng quẫn.
Vậy là chúng con cắt cử nhau đến với em và gia đình, khai thông tư tưởng cho chính em và cha mẹ. Để yến hiểu và tin tuyệt đối vào Chúa, rằng qua dấu chỉ là căn bệnh trần gian quá kinh hoàng, Chúa muốn yến kết hợp đau đớn của em với đau đớn của Chúa trên thập giá hòng hoán cải những tâm hồn khô lạnh. Và Chúa cũng muốn thông ban qua vất vả nhọc nhằn của bậc làm cha mẹ, làm sáng lên cái hi sinh cao cả của đức mẹ khi nhận lời xin vâng. Cưu mang đấng cứu thế trong cung lòng trinh nữ.
Và khi cái tinh thần thông thoáng sự chịu đựng đau khổ bỗng nhẹ nhàng, nhìn Yến cố gắng giơ hay tay gày như củi khô không thể chắp lại hướng lên trời cầu nguyện với đấng xót thương, chúng con bỗng nhận ra đấy là hình ảnh của một loài hoa không tên mà rất đẹp và kỳ lạ, hoa của lòng Tín Thác.
Và quả là Chúa đã lắng nghe, đã tuôn ban tình thương xuống cuộc đời của yến, câu chuyện về cô bé có căn bệnh lạ mòn mỏi trong góc nhà nơi một góc xó xa tù mù từ thiện nguyện Tín Thác lan tỏa ra, đánh thức bao bạn bè, thầy cô và rất nhiều người tưởng như xa lạ tìm tới yến, nào địa phương, nào đoàn thể, nào các hội đoàn, có cả các tu sĩ trong nội thành cũng tìm tới chia sẻ khó khăn vật chất, và nâng đỡ tinh thần cho yến. Và chính họ cũng lại được Yến đỡ nâng cách thâm sâu : đấy một nữ sinh, tàn tạ, và bị "kim loại hóa" cái xác thân, nhưng tinh thần em đã bay bổng hân hoan bên đức mẹ cùng thiên Chúa. Dù mất ngôn ngữ, mất cử động song yến đánh vần tên cô giáo bạn bè qua ánh mắt. Sau cặp kính trong veo yến diễn tả niềm khát khao sống và niềm tin vào cuộc đời cho tất cả mọi người. Góc xó của yến giờ bừng lên niềm vui, và có cả những nụ cười rất ấm !
Được biết cho đến lúc này, tinh thần của yến và gia đình rất kiên định, ông bố đã hứa rằng, với sự giúp đỡ của mọị người, ông sẽ bồng con trở lại bệnh viện, bởi sự sống là do thiên Chúa trao ban, các phương tiện trần gian cũng do Chúa tặng ngõ hầu nâng niu sự sống, ông không thể vì sự tuyệt vọng mà đánh mất cơ hội sống của con cái mình, bởi chỉ cần một đức tin bằng hạt cải, con người ta hoàn toàn có thể chạm tới thiên đàng, Chính Chúa và mẹ đã thổi vào gia đình tưởng như kiệt quệ này một sinh lực mới.
Mẹ ơi, đó cũng là hoa, rất đẹp, và mẹ sẽ đón nhận phải không?
Tháng hoa, xin mẹ đón nhận và bổ sức cho chúng con, để thiện nguyện viên Tín Thác vượt qua những khó khăn và cả những phút nản lòng, tiếp tục ra đi giữa lòng trần gian, kết nội những yêu thương giữa người với người, để lời Chúa được tôn vinh, len lỏi vào từng ngõ ngách trần gian. Xin mẹ thương đón nhận.
THIỆN NGUYỆN TÍN THÁC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét