30 tháng 11, 2014

Tôi nhìn mọi điêu tàn trong hào hứng , hóa ra là hồng ân lớn ta lãnh hưởng chính là hào hứng chứ k phải thành công hay vinh quang , mọi sự sẽ điêu tàn , thì những sự ấy cũng vô ích
Hôm qua té một cái rất đau , sưng ù chân nhưng thấy vui vì chưa chết và p[hát hiện ra cái nắp cống đầu đường trồi nên , hở hoác ra , và cái hố như một cái bẫy , sẽ lại phải góp ý , phải ỉ ôi để cái bẫy này được khắc phục và k ai bị ngã ù chân nữa , sáng nay lại thấy một người ngã nữa rồi !
Giá có thể tự xử cái nắp cống sẽ dễ hơn đàng này qui tắc và luật leo sẽ khiến ta phải lắm mồm , chả còn cách nào khác
bà bí thư tuyệt vọng bảo là giờ phải thí ngon thí ngọt chúng nó mời làm , ta sẽ thí ngon thí ngọt nhưng mà chẳng việc gì phải tuyệt vọng .!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét