15 tháng 7, 2014

Ta nhớ bạn
Ta nhớ hồi nào ta từng nói với bạn về một chữ nhường .Ta nhường lại cho thế gian bao điều tốt đẹp lẽ ra có thể là của chính mình , ấy vậy mà ta cứ lặng lẽ nhường , nhường rồi ta còn lùi lại xa xa nữa .


không phải ta k có khả năng gào thét , giành giật .Ta có thừa .Bạn biết mà , nếu cần để baỏ vệ , để những kẻ khốn nạn có được tý dễ thở mà sống ta thét gào gớm ghê lắm .
Nhưng ta k bao giờ thét gào đòi quyền sống cho mình .Há chẳng phải chính bạn muốn thế sao , muốn ta ngước lên trời cao khi đôi chân vẫn ở trên đất thấp .
sống như vậy ta thiệt lắm bạn có biết k , cái đẹp tinh thần giờ mấy ai cần , người ta cần cái hiện sinh.Ta cứ phải thấp xuống thấp xuống nữa . Ta bị hủy từ từ , trong tự nguyện .
Ta biết như thế thiên Chúa vui lắm .Nhưng hỡi ôi chúng ta là con người .Ta muốn chính bạn một lần dám nói với ta rằng thực ra bạn k hề thấy vui khi ta cứ nhường , và cứ đi lùi như thế
Bây giờ thì k có gì mà thay đổi được nữa , số phận đã an bài ,  có muốn đổi thay cũng k thể đổi thay , vì chính ta k bao giờ thay đổi nữa .
Ta k khóc nữa từ rất lâu rồi bạn ạ, ta chai lì , những cảm nhận ta cất đi , ta dành cho đời sự cảm thông , sự nhiệt tình , sự chia sớt tới tận căn , nhưng cái cung bậc nồng nàn nó đã mất rồi , bở vì nói thật với bạn nha , cái thế gian này k có đáng để ta dành cho nhiều như thế .
Đời thế mới đau và phi lý khi ta phải dành cho kẻ k đáng quá nhiều .Những đáng giá vô cùng thì ta phải nhường , phải lùi . Trog một kiêu hãnh và bình thản tới mức không nhận thấy .
Trần gian với đống người lúc nhúc kia quả thật chẳng đáng gì , cái đáng thì ít ỏi và buộc phải nhường đi, đau lắm nhưng khi vượt qua thì cảm giác như thế nào là sao mà định nghĩa được .
Có những cảm nhận không lời , ta và bạn đã có tình bạn như vậy đấy .
Bạn là một thế giới khác , bạn sẽ tiếp tục phải bon chen , bạn sẽ bị chế ngự bởi cái đã chế ngự bao người như bạn .còn ta ,ta đã lùi , đã tách ra và lặng lẽ chiêm ngắm .
Buồn hay vui , nghĩa lý gì , cứ nếm trải tất cả cung bậc của phận người , rồi sẽ ngấm cái tê dại khi uống thứ rượu k phải trần gian này chưng cất .
Bạn yên tâm , khi ta tự nguyện nhường đi mọi sự , thì ta k hận thế gian , nhưng nói thật , ta hi sinh nhưng k thể yêu nó nồng nàn , k, k và  k tình yêu thật ra k quảng đại nhiều đến như vậy !
Thế giới của ta k ai biết được trọn vẹn , người thế gian k đáng được biết !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét