Nơi nhân loại k có gì là đời đời cả
chỉ là mây trắng bay ngang trời mà thôi
Có tiếng con dế mèn trong cỏ
T..ri ...tri...t...ri
Nó kêu hoài suốt tuổi thơ tôi
Và vẫn thút thít kêu khi tôi tưởng mình đã lớn
Nó bảo tôi cứ đi , đừng hội hận
Đứng lại chán thí mồ , gió cũng đã đi qua
bỗng một ngày , khi mọi sự phôi pha
Cả cõi đất cũng thấy là chật chội ...
tôi tự bảo ; chẳng có gì phải vội
Chạy cho nhiều vấp ngả cũng đau chân
dù bò dù lết gượng dậy là khó khăn
áp mặt xuống đất ấm nồng nàn
Nghe con dế nhỏ
Tri ..tri.. Tri ... bồi hồi quá
nếu tim mình còn đập - đứng lên thôi
Tặng người đã tặng cho tôi chú dế mèn biết hát và biết khóc - nhà Văn Tô Hoài
chỉ là mây trắng bay ngang trời mà thôi
Có tiếng con dế mèn trong cỏ
T..ri ...tri...t...ri
Nó kêu hoài suốt tuổi thơ tôi
Và vẫn thút thít kêu khi tôi tưởng mình đã lớn
Nó bảo tôi cứ đi , đừng hội hận
Đứng lại chán thí mồ , gió cũng đã đi qua
bỗng một ngày , khi mọi sự phôi pha
Cả cõi đất cũng thấy là chật chội ...
tôi tự bảo ; chẳng có gì phải vội
Chạy cho nhiều vấp ngả cũng đau chân
dù bò dù lết gượng dậy là khó khăn
áp mặt xuống đất ấm nồng nàn
Nghe con dế nhỏ
Tri ..tri.. Tri ... bồi hồi quá
nếu tim mình còn đập - đứng lên thôi
Tặng người đã tặng cho tôi chú dế mèn biết hát và biết khóc - nhà Văn Tô Hoài
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét