29 tháng 7, 2014

Thế này nhé
Tôi k có ý định chế giễu những người cộng sản .Nhưng mà tôi may mắn biết một người cực độc đáo , khốn thay lại là cộng sản , khốn cho họ ,, hay là khốn cho tôi , cũng k biết .chỉ biết là nếu k viết ra thì phí quá trời .Nên tui gác cái phần cộng sản kia , k viết tên , để trên mạng này những người ngư tầm ngưu mả tầm mã cái phần cộng sản oai hùng với người đấy khỏi giật mình , và tôi nói rõ tôi viết về cái phần độc đáo của một con người , k viết về cai nhãn mác cộ...ng sản gắn lên người đấy .
Tôi k dự tính viết văn hay viết chuyện , dù rằng chuyện về người đấy viết cho chi ly phải được một quyển rất là dày .Tôi muốn viết vì khi có một lần người đấy lúc sắp chết cứ nhìn tôi , tôi bảo người đấy : em biết thừa , chị muốn lưu danh chứ gì , vậy chị có muốn lúc chị chết rồi thiên hạ k quên chị k , vì thật ra chết xong nhãn mác rụng hết , mọi sự sẽ lu mờ .Nhưng em có cách khiến người đời nhớ chị !
Mắt người đấy sáng lên , cái đầu gật gật , người đấy bảo : người đấy muốn thiết kế với tôi một cuộc tình , những cuộc tình kia đến lúc này người đấy đã k cần ( ôi những người kia nếu biết đã bị người đấy k còn coi trọng nữa có tức k , kệ các người nhé ) nhưng vì người đấy còn nhiều cái phải muốn đạt tới , lên người đấy bảo tôi đừng buồn người đấy .
Tôi tôn trọng sự chọn lựa bi thảm của người đấy dù rất buồn và rất thương , cả nhà tôi vốn dĩ sẵn lòng dành cho người đấy những ngày sau cùng tại nhà chúng tôi , rũ bỏ ràng buộc ẩm ương giả dối mà người đấy biết rõ là như vậy .Song bả danh lợi nó lớn lắm , nó khiến người đấy từ chối cơ hội sống thật và bình an , thật là khổ thân lắm , nhưng người đấy vẫn muốn cái chết hoành tráng hơn , vì nhiều người còn muốn sử dụng người đấy, và người đấy cũng k muốn từ bỏ cơ hội sử dụng ngược lại !
người độc đáo và ma quái đó từng ở trong nhà tôi khá lâu , trong những đêm trường quặn đau bởi căn bệnh quái đản hành hạ cái thân (ung thư ), và cả một tâm bệnh kinh hoàng , người đấy đã kể cho tôi tỉ mỉ tất cả mọi ngõ ngách của đời người, khác hoàn toàn với những lung linh đạo mạo khi người đấy tạo ra với xã hội , và xã hội tạo ra cho người đấy để thành một nhân vật hùng vĩ nhằm tuyên truyền . Người đấy phải giấu phần con người riêng của người đấy di , thật là khổ .
Nhưng mà thật ra người đấy có quyền sống thật, thật với cái bản ngã khốc liệt của mình . Tôi muốn xã hội nhớ tới một con người với tất cả đau đớn, tức tưởi, tinh quái và gớm ghê , gớm ghê tới mức có một người bảo với tôi là : kinh khủng , kinh khủng , đây chính là tiêu biểu là một cái quái thai của người cộng sản!
Không , tôi k nghĩ vậy , tôi nghĩ đây là con người đã bị tước mất bản ngã !
Và tôi thương chị !
Tôi muốn cả thế gian này biết về chị , sau khi cả thế gian này đã xem một vỡ kịch hay và đã lãng quên !
Vì k phải viết văn nên tôi sẽ viết như tôi thích là viết
đầu tiên tôi sẽ kể về người đàn bà moi mả !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét