03 tháng 5, 2014
vào lúc
Thứ Bảy, tháng 5 03, 2014
Không phải đùng đùng mà uống cà phê đi gặp Quân đầu bò, tui suy nghĩ . - Uống cà phê thì không khó , dù tôi thì chỉ uống trà, uống cà phê thì sao ta , phải quan sát chú tính uống thì sẽ ra , nếu kêu cà phê đá bỏ dẵn đường thì k là kẻ sành , mà phải kêu phin riêng , đợi nó nhỏ gọt cho hết , tồi mới khuấy tí đường , đợi và đổ nước ở li đá chảy ra, quan sát kỹ mà ... học . Và .... hút thuôc , hoc5 hút thuốc trong ý tưởng thôi nha rít một hơi nuốt vào bụng , thở ra từ từ , không ho là thắng .Tôi không có thời gian để học , và con vì một sỹ diện với con , tôi có thể khổ và lầm than , nhưng k là người hư đốn trước các con tôi được.Người ta có thể làm họi sự trong tưởng tượng , kể cả các giấc mơ , hiệu quả khoảng tám mươi phần trăm , thế thì chuyện này cũng phải làm đuoc.
Và sáng sớm tôi lột xác !
Quần ống bằng , áo sơ mi bỏ thùng , và dep2 cao , tôi ra khỏi xóm trên một xe ôm từ nhà tui sang ngược cái quán cà phê đầu lê hoàng phái hẻm kỳ quang hoàn toàn có thể đi bố . Sát ngách quán lại có con hẻm , đĩa thế quả là pong quang , xảy sự người ta có thể chạy ra nhiều phía .
Tôi gọi một cà phê đá pha phin , kêu một bao "anh tẹt "(là thuốc ba số 5 nhập vỏ xanh to , vuông lớn hơn bao thuốc bình thường , thời đấy thuốc đố là đứng số một , k thuốc nào qua nó )- vậy là mất một phần ba số nợ của tiến què ,hơi đau ruột ! TÔI NHỜ QUÁN NHẮN DÙM QUÂN ĐẦU BÒ VÀ ngồi đợi .
Ngồi đếm giọt cà phê chảy , tôi bỗng nhận ra tôi mới chính là một kẻ kiên trì .Tôi có thể mất kiên nhẫn với bản thân mình , có thể luôn dở dang quá nhiều mơ ước trong đời , nhưng hễ cái gì dình đến cuộc sống của con tôi , hễ cái gì đặt tôi trước lựa trọn , thì tôi sẽ lựa phần nghiêng về con cái và kiên trì ghê gớm lắm !
Những giọt cà phê cuối cùng rớt xuống , thì Quân tới , thừa nhân cậu ta đẹp trai , cắt đầu bốc phong trần , cổ đeo dây chuyền lớn .
Có vẻ kém tuổi tôi , và có vẻ là dễ thương , không có những vằn vện dọc ngang trong ánh mắt nhìn , tôi k hề sợ những vằn vện dọc ngang xăm trổ của giới giang hồ , mà đáng sợ là những vằn vện dọc ngang trong mắt người ta , trước khi nhìn xa xôi và vu vơ , tôi sẽ nhìn thẳng vào mắt đối phương cách bất ngờ để tiên liệu .
Tô móc tùi lấy bao thuốc đặt lên bàn :
- chẳng biết mua gì , có chút quà mọn biếu Quân .Tôi khai hỏa .
Tôi tính kỹ lắm -tôi không gọi cậu ta bằng anh , như thế tôi lép vế và hèn , cũng không gọi là bạn ,vì k biết gì về nhau thì k là bạn , cao hơn tôi che đạy một ấm ức , biết đâu sau này tui sẽ làm trùm theo một cách của tôi , biết đâu tôi sẽ đứng vị thế trên tất cả bọn này , nên cũng k là chữ bạn .
Cái cách xưng tên độc đáo và lạ ấy , khác hẳn với người ta , cái người ta của thế giới đen thô tục sần sùi , nó phải có tác dụng . quân bóc bao thuốc , đẩy về phía tôi . Được thôi , có gì đâu mà sợ .
Tôi cảm ơn và lấy một điếu . Tôi hít một hơi vừa đủ không quá sâu , mím nhẹ môi và nuốt vào bụng .
đắng ngái , hắc chứ có gì đâu , lạ , thế mà sao bọn đàn ông nó thích của nợ này làm vậy .
Tôi hơi quay mặt cho lịch sự , thở ra từ từ bằng cái miệng hoa , thở khói thẳng vô mặt và thở ra lỗi mũi là thứ hạ lưu ,là loại bất cần đời của phường du thủ du thực và đĩ điếm!
Cái kiểu hút thuốc trang đài , cái cách khuấy nhẹ cà phê mà chỉ nhấp môi ,liệu có đủ ép phê để trùm cõi giang hồ vùng ven nhận ra tôi là kẻ có tự trọng và có lá gan hay không ? nhưng Quân đã hỏi tôi :
- chị muốn tôi giúp gì
- muốn Quân bảo tiến què trả nợ cho tôi , muốn được yên thân nuôi con cái
- Chị là thế nào với anh Giàu
- À là hàng xóm với nhau , anh ấy cũng thương quý như em út
Tất nhiên tôi không lòi đuôi là dân cư mới , k việc gì phải hở đuôi và phải hạ mình . Khi quân gọi tính tiền , chủ quán nói là tôi đã thanh toán hết . Tôi lại ghi điểm trước Quân chăng , tôi k phải loại đàn bà thụ động chỉ biết ngồi đợi trai trả tiền , tôi là kẻ chủ động ngay trong từng chi tiết .
Tôi cảm ơn Quân và trèo lên xe ôm ra về . Tiến què sau đó cho người đến trả tiền , và kể từ đó trở đi y không lai vãng qua khu hẻm 49 nơi tôi ở (lúc đó đường là hẻm đất , tạm lấy tên tổ dân phố gọi cho tiện vậy )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét