20 tháng 4, 2014

Viết tiếp mảnh vụn .
À vậy là em ấy đã mất mớ tiền cho thèng taxi ( và thèng này cũng kiếm chút cháo từ anh thầy )và em ý thì có cái ngải nghe với hi vọng buôn may bán đắt !
chả biết do có ngải nghe , hay xót tiền mất đi em ý mới ráng chau chuốt ngây thơ,nên cũng đi được mấy cuộc khách .dành ra chưa đầy triệu bạc .nụ cười chưa kịp he hé trên môi , thì thày gọi tới (lúc viết sớ xin trời phật dĩ nhiên là thầy lấy cả số phôn điền vô ) giọng lạnh tanh thầy bảo : này , em độ này đắt khách đúng k , thầy là thầy nhìn thấy hết .
Em cho biết vì sợ quá , nên chả đánh mà khai , khai sạch với thầy mấy cuộc mây mưa , thầy lại cứ hỏi tỉ mỉ và tỉ tê em ta kỹ càng , bên kia ống nghe thầy nuốt nước dãi chèm chẹp .
thầy thị uy bắt em chung .... hai triệu lễ tạ , vì quá sợ em vay thêm con bạn nửa chỉ vàng , tom góp tính tới trình thầy , cái thói tiếc tiền , tiền này đáng quý vì đau thịt đau da tiếc là phải , và thế là em nghẹo vô tiệm này , nảy ra cái ý định thăm dò về công năng xiêu phàm của thầy ngải nghe , để nếu đúng ổng tài năng thì thôi đành chung chi , rùi về nhờ công năng thâm hậu em sẽ cày bù lỗ .
Hahahah ,tôi cười , tính vạch chân tướng lão chết bằm , mà nghĩ cái đầu u mê này thì sẽ k ăn thua nếu cắt nghĩa theo đúng khoa học và trí khôn đạp chân con mẹ cạo mặt chủ tiệm tôi bảo nó xức thêm lớp phấn rôm cho mát mặt dễ làm lông , và tui nghĩ ra một kế .
tui cười ha hả ngửa cái mặt đầy bột phấn rôm sát mặt nàng em , tùi tui xả ra một tràng : on xe rabng bòn tê , xi nhê nhe , xi crwét , híc híc
con bé chết khiếp và tui lại hét lên : này em phải lúc vô đăng đàn ổng nói với em như thế em gật lia lịa . Hhaha tui lại cười , vậy là ổng ngải miên (thề các bạn on xa ranh bòn tê chi đó , là tiếng miên thật , có nghĩa là em có yêu anh k , hồi đi làm phóng sự nhà phơi phân bò năm 2008 tui gặp mấy đứa khơ me phơi phân quê sóc trăng thuê nhà mướn nó dạy cho , còn xi nhê nhê xi cơ rét là tôi phọt ra phét lác cho có vẻ uy nghiêm ) ấy vậy là con nhỏ sợ thiệt .
tui bảo .
- ổng ngải miên , mà ngải miên còn là học trò ngải Mỹ , thiệt đó em . tao và ổng đi  luyện ngải nhưng vì mê gia tao đi lấy chồng rẻ ngang , phép thuật binh pháp này kia là tao k có lạ !Tui móc  bóp ra cho nó xem một cái lá ...vàng thực ra đây là cái bùa cầu may tui xin trong ngôi chùa ngoài bắc từ hồi mới vô sài gòn , tôi cứ giữ trong bóp như một vật tượng trung cho chữ bình an của quê hương , cái bùa này nhét cạnh tờ hai đô la mỹ năm 1976 của em nhà báo mừng tuổi cho tôi một dip  xuân về , tôi đành đau ruột nghiến răng (để giúp con bé này bớt u mê , và k mất hai triệu tiền bán thịt đau đồ , tôi chấp nhận hi sinh hai đô la mỹ duy nhất trong đời mà tui có )
Và tui phét ra là tui đi học ngải Mỹ cao cơ hơn ổng nhìu . Tui bảo : chị cho mày cái bùa mới tờ đô la này , mày có đi khách với đứa nào đàng hoàng cứ hỏi xem có phải tờ tiền rất quý k , đảm bảo có đứa sẽ trả ba trăm ngàn chỉ đổi lấy đồng hai đô giá trị bốn chục ngàn , mấymẹ trong tiệm xác minh là đồng hai đô rất quý .
Thêm nữa chứng minh là tao đáng sợ , mày cứ hỏi mấy chị em ở đây , tao từng rất nhiều lần đi cãi nhau tay đôi với công an , cán bộ xã này mà các anh ý k trù tao lần nào là vì tao.... có ngải ... Và thị uy , tui cho ngay nó số Đt của tui khẳng định là : nếu thầy ngải nghe còn mãi tiền mày , giữ cuộc điện thoại đó lại và điện cho chị mày đây , chị mày sẽ rút gân chân thầy ngải nghe công khai cho bà con thấy (nhớ khi nào lão ấy dụ mày trên hai triệu nha thì gọi gấp nha)  - dưới hai triệu toi à, có đi thưa nó chỉ hòa giải chứ k sử lý hình sự , tôi cười thầm trong bụng vậy  !
"thật hả chị , vậy em cầm tiền về ha" - ừ cầm tiền về gửi cho mẹ già, em dại  mày dưới quê , và cứ tự tin vào quán  xơi tô phở thật ngon cho nhẹ bụng, hết lo sợ lão thầy  .Hai đô chị tặng , cái bùa thì chị cho mượn nha , cầu cho bay có đủ tiền học nghề hay làm sao đó thoát khỏi kiếp bán thịt da , thì mang về trả chị cũng chưa có muộn !!!!!!!
Con bé le te chạy mất và tui cũng le te ...dọt tránh cái cơn cười rũ của các bà tám ở tiệm móng tay , che dấu sự tiếc hùi hụi vì mất hai đô duy nhất có trong đời , lỡ anh hùng rùi , giờ thở than , bọn đàn bà em út nó cười cho thúi mũi .
Và cuộc gặp gỡ đó là lý do tui âm thầm đi khảo sát am cốc chùa chiền , tui sẽ viết tiếp  vụ đó trong bài viết tới !
Giờ tui đang mơ ước có tờ hai đô bỏ bóp lấy cái uy biết đâu lại có dịp đi gỡ bùa cho con gái thế gian , bởi vỉ tui thương mấy cái bông hoa tả tơi bị ăn trong ăn ngoài cạp váy đó vô cùng , tui mà vớ được đứa nào dập vùi chúng nó là tui sút liền , cái tánh tôi nó điên vậy đó !
Các bạn còn muốn nghe con mẹ hâm dở này viết nữa k nào ?????????????

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét